KIẾP CON LAI - Trang 41

động của người cộng sản là cách tìm ra cách ứng biến để sinh tồn. Điều
trước tiên và quan trọng nhất là phải luôn luôn có cái bề ngoài như người
cộng sản. Bị quy kết là đi ngược lại sẽ là một tai họa khủng khiếp. Không
ai tin ai, ngay cả những người trong gia đình. Sự lo sợ nhắm vào chính
quyền và các viên chức chính quyền mới; còn những người lính cộng sản,
đại đa số họ có vẻ thân thiện, nhất là đối với trẻ con. Mọi người ý thức rõ
ràng là giới nghiêm bắt đầu từ chín giờ tối, và bất cứ ai bị bắt gặp trên
đường phố sau giờ đó có thể bị bắn tại chỗ không cần báo trước. Tin tức
một số người bị bắn chết sau giờ giới nghiêm làm cho cả thành phố càng
thêm lo sợ kinh hoàng. Để tạo ấn tượng là họ hiện diện khắp nơi, bộ đội
Việt Cộng được chia thành nhiều toán nhỏ đóng rải rác khắp thành phố.
Nhiều gia đình tự nguyện dâng nhà cửa của mình với hy vọng là những tội
lỗi trong quá khứ sẽ được miễn trừ. Phần lớn các đơn vị bộ đội đóng trong
các căn nhà bỏ trống, khách sạn, trường học, hoặc các ngân hàng dọc theo
đường phố.
Trong cái nhà tù mới của chúng tôi, hai anh em tôi trở thành một mối lo âu
khủng khiếp của mẹ tôi. Từ trước giờ, bà luôn tìm mọi cách che dấu chúng
tôi, tránh không để cho cái bề ngoài "Mỹ con" của chúng tôi gây nhiều tin
đồn, suy diễn, phỏng đoán này nọ. Nhưng bây giờ thì cái áp lực đó vượt
quá cái mức chịu đựng của bà. Co mình trong một góc tối của căn hầm, hai
anh em tôi nhìn mẹ tôi suốt ngày đi tới đi lui như con thú bị nhốt trong
chuồng. Và lần đầu tiên trong đời, tôi tự thấy thù ghét sự khác biệt giữa hai
anh em tôi với những người chung quanh mà tôi vốn cũng không ưa thích
gì mấy. Tôi muốn nhổ hết tóc tôi, lột da tôi, tháo bỏ đôi giày mắc tiền tôi
đang mang trong chân. Tôi cầu xin cho một việc gì đó xảy ra, bất cứ việc gì
cũng được để đôi mắt mẹ tôi không còn tràn ngập những mặc cảm xấu hổ,
tội lỗi. Nhưng tôi chỉ ngôi thừ ra đó, cứng người trong nỗi sợ hãi và thầm
cầu mong cho thời gian qua đi thật nhanh.
Vào một buổi chiều sau hai ngày lẫn trốn, mẹ tôi sai Loan ra chợ mua một
số thuốc nhuộm màu đen. Không một lời báo trước mẹ tôi chạy đến chỗ
chúng tôi đang trốn chụp lấy chúng tôi bằng những chiếc móng tay nhọn
hoắc của bà giống như đang chụp bắt những con gà bị nhốt trong chuồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.