KIẾP CON LAI - Trang 88

với nó. Mắt anh ta bị lé, và hai con mắt lé đó nhìn nhau với vẻ giận dữ.
"Thôi đủ rồi." Mẹ tôi la lên. "Sao chị ngồi đó mà để con chị ăn nói với
chúng tôi như vậy hả?"
Dì tôi lại nhún vai, khói thuốc che kín hai mắt. "Tôi cho con tôi được tự do
nói những điều nó nghĩ. Tụi nó không ngu đâu." Dì nhăn mặt. "Nhưng
người nào nên nói câu đó đây. Chính cô là dì tụi nó mà trước đây cô coi tụi
nó như bùn đất. Nói thiệt với cô nghen, tôi không thích cái giọng đó của cô
đâu. Cô không thể nói chuyện với tôi theo cái kiểu nhà giàu đó nữa. Thời
thế đã đổi khác rồi."
Mẹ tôi quay trở lại tiếp tục công việc đang làm dở không nói thêm lời nào.
"Cô nghe đây, cô muốn giận tôi thì đó là quyền của cộ" Chị tôi nói. "nhưng
tôi không giận cô đâu, dù sao cô cũng là em gái tôi. Tôi chấp nhận cho cô
đến ở đây nhưng cô nên nhớ một điều. Cô có thể nghĩ là cô sống sao là
quyền của cô, nhưng trên thực tế không phải như vậy đâu, nhất là khi
chúng ta sống sát vách nhau. Cô làm việc gì cũng đều có ảnh hưởng chung
cho cả hai bên. à, còn một điều nữa cô cũng nên coi chừng. Tôi muốn cô
hủy bỏ tất cả những gì có liên hệ tới quá khứ của cô, vì cô không làm sao
biết được cái nào sau này sẽ mang rắc rối đến cho cộ Dĩ nhiên là những cái
cục cưng của cô đây... " Dì tôi chỉ tay vào hai anh em tôi. "Cô không thể
đem dấu chúng đi đâu, nhưng còn những thứ như tranh ảnh, thư từ có thể là
những vật rất nguy hiểm. Công an có thể đến bất thần vào nửa đêm lục soát
toàn khu vực. Cô suy nghĩ cho kỹ. Thôi tôi về để cô thu dọn đồ đạc. Đi về,
tụi baỵ"
Dì đứng dậy ném mẩu thuốc vẫn còn đang cháy qua khung cửa sổ rồi khạc
một bãi đờm lớn. Dì bỏ đi với đám con lục tục chạy theo sau. Vú Loan xin
phép đi chợ; ông bà ngoại tôi nằm nghỉ trong phòng. Mẹ tôi nằm vật xuống
giường Jimmy với dáng điệu mệt mỏi, chán chường.
Ông Lâm bước vào, người trông có vẻ tươi tắn và thảnh thơi sau khi tắm
rửa xong. Tóc tai, da dẻ ông cạo rửa sạch sẽ. Ông ta ném mớ quần áo bẩn
vào góc nhà, mình vẫn còn quấn chiếc khăn lông, ông ta quỳ chân khòm
người xuống bò đến bên mẹ tôi, miệng cười cười. Mẹ tôi ngồi dậy, trông có
vẻ căng thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.