KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 103

“Anh xin lỗi!” Chu Thiên quay đầu lại nói cùng Trịnh Tiểu Quân.
“Hả, vô duyên vô cớ anh nói xin lỗi em làm gì?”
“Lần trước anh không nên nói với em như vậy, chỉ vì anh mong muốn

được phá án sớm thôi.”

“Được rồi, em không trách anh.”
Chu Thiên ôm chặt Trịnh Tiểu Quân trong lòng, cô ngước mắt nhìn Chu

Thiên, Chu Thiên cúi đầu trao cô nụ hôn.

Ai ngờ lúc này cánh cửa phòng bỗng nhiên bị mở ra, đèn được bật lên,

hai người họ giật nảy mình.

Vào lúc này, một người không nên xuất hiện đã tới đây.
Anh cũng hoàn toàn ngây lặng trước tình cảnh trong phòng hiện nay.

Chu Thiên để trần thân trên, dưới đất là bộ nội y bằng lụa màu đen, chiếc
sơ mi sọc màu trắng cùng chiếc quần bò màu xanh da trời.

Không sai, anh như bị sét đánh ngang tai.
“Chuyện này, tôi không nhìn thấy gì hết, chẳng nhìn thấy gì hết, các

người cứ tiếp tục đi.” Thiên Lượng ngại ngùng nhìn hai người rồi nói.

Chu Thiên thét lên một tiếng “Được rồi, có chuyện thì nói, đừng có giả

vờ thuần khiết trước mặt lão đây, ai mà không biết cậu là một tên đàn ông
biến thái.” Câu nói này khiến Trịnh Tiểu Quân cảm thấy vô cùng hứng
khởi, cô bật cười thành tiếng.

“Hưm, anh với anh ấy cũng chẳng khác gì nhau, đều là mấy con sói đuôi

lớn.”

“Ha ha, đúng đấy! Đúng đấy!”
“…”
Thiên Lượng lấy ra một vật rồi nói “Tôi phát hiện trên thi thể của Lý

Linh có một lượng phốt pho lớn, độc tính còn mạnh hơn thạch tín gấp trăm
lần. Một khi đã uống phải, nếu không động đậy nhất định sẽ tự chết đi, chỉ
duy nhất hoạt động bài tiết mới có thể vượt qua mối nguy hiểm do trúng
độc.”

“Cô ấy đã chết vì trúng độc?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.