KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 159

Cô hoang mang, đã xảy ra chuyện gì? Bởi khi nãy cô rõ ràng nghe thấy

tiếng hơi thở của Vương Thành.

Một cảm giác không lành tràn ngập trong tim, Văn Kỳ lập tức chạy ra

khỏi nhà, đi tới nhà Vương Thành không chút ngừng nghỉ. Văn Kỳ sắp sửa
tới được chỗ ở của Vương Thành, ai ngờ, cô còn chưa gõ thì cánh cửa đã tự
động mở ra.

Vẫn giống như mấy lần trước, chỉ có một mình Vương Thành ở nhà,

trang trí đơn giản, trong nhà phát ra mùi đàn hương dịu nhẹ.

“Vương Thành, anh vẫn ổn chứ?” Văn Kỳ phát hiện Vương Thành ngồi

trên sàn nhà, không có bất cứ phản ứng nào. Văn Kỳ liền thét lớn “Vương
Thành, anh làm sao thế?”

Nghe thấy giọng nói này, Vương Thành bắt đầu run rẩy toàn thân, nhưng

vẫn không hề lên tiếng.

“Vương Thành, anh làm sao thế?” Văn Kỳ mặt mày lo lắng, đưa mắt

nhìn xung quanh, ánh mắt của Vương Thành có gì đó bất ổn, cô chỉ đánh
nhẹ lên mặt anh, lo lắng nói “Vương Thành, anh mau tỉnh lại đi, mau tỉnh
lại đi.”

Như bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, Vương Thành đột nhiên trợn to hai

mắt, tất cả đều là phẫn nộ.

Có điều sau khi nhìn thấy Văn Kỳ, anh trở lại bình thường, mơ mảng hỏi

“Kỳ Kỳ, khi nãy làm sao thế?”

“Anh không nhớ sao?” Văn Kỳ thấy Vương Thành đã trở lại bình

thường, liền thở phào nhẹ nhõm, rồi lại cất tiếng hỏi “Lúc nãy toàn thân
anh run rẩy, hơn nữa sắc mặt trắng nhợt, anh đã mắc bệnh gì sao?”

Run rẩy?
Vương Thành tỏ ra nghi hoặc, anh cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Trong khoảnh khắc, anh nhớ tới cuộc hẹn cùng người đàn ông cao to,

nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường, còn năm phút nữa là tới tám giờ. Anh
ôm chặt lấy Văn Kỳ, nói như đang khóc “Kỳ Kỳ, anh thực sự luôn muốn ở
bên em, mãi mãi ở bên em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.