KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 176

Văn Kỳ chẳng còn tâm trạng ăn uống, cô chạy nhanh về phía trường học,

cô đã tìm ra được manh mối mới, đứa trẻ đó đã nhắc nhở cô. Trong đầu cô
lúc này hoàn toàn hiện lên gốc cây đại thụ ở phía sau khu kí túc xá nữ, cũng
chính là gốc đại thụ mà cô và Hạ Thiên hay tới. Cô đã nhớ ra một vài kí ức,
cô quả thực đã ngồi dưới gốc cây đó đọc một cuốn tiểu thuyết kinh dị,
nhưng không phải là cuốn Nhập thổ vi an của Trang Tần mà là Bạch dạ
hành của Đông Dã Khuê Ngô. Năm đó Hạ Thiên cũng mê mẩn tiểu thuyết
giống như cô.

Cô bịa bừa một lý do để lừa bảo vệ rồi đi vào đại học Thiên Nhai.
“Hạ Thiên, tôi nhất định sẽ tìm ra được manh mối mà cậu để lại cho tôi,

điều tra ra được hung thủ thực sự đứng sau mọi chuyện.”

Văn Kỳ chạy thẳng tới bãi cát phía sau khu kí túc xá nữ, ở đây chẳng có

một bóng người, hiện nay đây đã trở thành khu vực cấm đối với toàn thể
sinh viên.

Văn Kỳ thở hắt một hơi, lầm bẩm một mình “Gốc đại thụ, tao phải đào

mày lên.”

Văn Kỳ chạy một mạch tới gốc đại thụ, dùng đôi bàn tay gầy guộc của

mình bắt đầu đào bới, đào mãi một lúc mới được một hố nhỏ, lại đào thêm
một lúc, cô nhìn thấy một chiếc hộp sắt cũ kĩ lộ ra ngoài. Cô liền lôi chiếc
hộp đó ra, phủi đi lớp bụi phủ phía trên, mở nắp ra, bên trong có một cuốn
sổ nhỏ. Văn Kỳ đặt cuốn sổ đó vào người rồi liều mình chạy ra ngoài
trường học.

Viên bảo vệ còn chưa kịp hỏi, cô đã chạy mấy tăm mất dạng.
Lúc vừa ra ngoài, cô bất ngờ nhìn thấy Vương Thành, hai người bốn mắt

nhìn nhau.

“Xin lôi, xin lỗi, anh không nên đối xử với em như vậy.”
“Được rồi, không sao hết, em đã phát hiện ra bí mật bị chôn giấu đấy

rồi.”

“Cái gì? Em đã phát hiện ra rồi?” Vương Thành cảm thấy đây là một

chuyện khó lòng tin nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.