KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 200

Trịnh Thiên cảm thấy lòng đau như cắt, chỉ trong một đêm, cả thành phố

Thiên Nhai như biến thành địa ngục.

Tối qua anh vẫn còn nghe thấy tiếng cười nói của vợ con, hôm nay họ đã

bỏ anh mà đi, anh dặn dò mấy cảnh sát đặc nhiệm đi cùng quay về trước,
anh muốn yên tĩnh một mình.

Trịnh Thiên đau đớn thầm nghĩ “Không, tôi đã mất đi tất cả.Chỉ trong

một đêm mất đi người mình thương yêu và thân thiết nhất, ai có thể nói cho
tôi biết, chuyện này là vì sao, vì sao chứ?”

Trong phòng phát ra mùi thối rữa hôi rình cùng mùi máu tanh nồng nạc,

thoang thoảng trong không khí, thi thể phía không xa phát ra tiếng rên rỉ
như loài quỷ đói, dần dần gào to hơn, trong đêm tràn ngập tiếng hét của tử
thi.

Trịnh Thiên ngước mắt nhìn ra ngoài cửa, lẩm bẩm một mình “ Xem ra

những người còn sống cũng chẳng còn nhiêu nữa”

Anh lấy ra một bình rượu trắng, làm một hơi hết nửa bình, rồi đột nhiên

hét lớn “ Không! Đây không phải là thật!Không phải là thật!”

Anh cầm trong tay tấm ảnh chụp cả nhà, trái tim đau đớn rỉ máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.