KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 29

CHƯƠNG

4

VẬT CHẤT MÀU XANH LỤC KỲ QUÁI

N

gồi trong phòng , Văn Kỳ ôm một con gấu bông cỡ đại, giống như

một đứa trẻ lạc mất phương hướng, cầm bức ảnh của Hoàng Gia Lệ đầy
buồn bã, thất thần nhìn vào khuôn mặt của người đã khuất. Nước mắt tuôn
rơi không ngừng, lã chã nhỏ xuống bức ảnh, ánh mắt cô tràn đầy nhung
nhớ, không ngừng gợi dậy nỗi bi thương, đau đớn trong lòng.

Sáu năm trước, nếu không phải Hoàng Gia Lệ gặp bất trắc qua đời, tính

cách của cô cũng chẳng thay đổi quá lớn như vậy, trở thành một người
không thích giao tiếp với người ngoài. Cô vẫn luôn cho rằng Văn Kiện đã
hại chết Hoàng Gia Lệ, cô hận người đàn ôn đó, vào năm thứ hai sau khi
Hoàng Gia Lệ qua đời, người đàn ông đó đã cưới Thẩm Lăng.

Hiện nay, Văn Kỳ chỉ còn lại một mình, cầm bức ảnh của Hoàng Gia Lệ,

cô than vãn trong luyến tiếc “Mẹ, con rất nhớ mẹ. Nếu mẹ có thể mãi mãi ở
bên con, con sẽ hạnh phúc biết bao, con sẽ nhận được tình yêu của người
mẹ vốn thuộc về mình.”

Trong nỗi bi thương vô tận này, có quá nhiều chuyện dĩ vãng ngọt ngào,

tươi đẹp tràn về, lan tỏa trong kí ức của Văn Kỳ. Cô nhớ lại những kí ức
hạnh phúc cùng Hoàng Gia Lệ vào thưở ấu thơ, cảm thấy may mắn vì cô và
mẹ đã cùng trải qua những thời gian tuyệt vời đó. Sáu năm trước, một tai
nạn xe đã đưa Hoàng Gia Lệ tới thẳng thiên đường. Từ đó về sau, nội tâm
cô giờ đây chỉ còn lại cảm giác lạnh giá đến hoang mang.

Quá đỗi chán nản, cô đành ra sức kìm nén nỗi bi thương trong lòng, từ từ

dựng thẳng cơ thể đang tê dại, điều chỉnh lại nhịp thở, mở chiếc laptop lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.