KIẾP NÀO TA CŨNG TÌM THẤY NHAU - Trang 102

CHƯƠNG 16

Một bằng chứng đầy thuyết phục về việc con người biết hầu hết mọi thứ

trước cả khi họ được sinh ra, đó là khi những đứa trẻ nắm bắt được vô số sự kiện
với một tốc độ nhanh chóng như thể muốn chứng tỏ rằng đây không phải lần đầu
tiên chúng tiếp xúc với những sự kiện đó, mà chúng đang hồi tưởng lại bằng trí
nhớ của mình.

CICERO

Tôi đã bối rối trong giây lát. Pedro đã đi qua một cánh cửa trong tâm trí của

mình, đến một chiều không gian và thời gian khác. Thông qua chuyển động đôi
mắt, có thể thấy anh đang quan sát. “Anh có thể nói chuyện”, tôi nói với Pedro,
“nhưng anh vẫn ở lại trong trạng thái thôi miên sâu để tiếp tục quan sát và trải
nghiệm. Anh thấy gì nào?”

“Tôi hiểu rồi”, Pedro trả lời. “Tôi đang nằm giữa một cánh đồng vào ban

đêm. Không khí mát mẻ và trong lành. Tôi trông thấy rất nhiều sao.”

“Anh nằm một mình à?”
“Vâng. Xung quanh không có ai cả:
“Trông anh thế nào?” Tôi hỏi vào chỉ tiết, nhằm tìm hiểu thêm về thời gian

và địa điểm.

“Tôi là chính mình... khoảng mười hai tuổi... tóc ngắn.”
“Là chính mình?” Tôi hỏi, chưa nhận ra rằng Pedro chỉ đơn thuần trở về thời

thơ ấu chứ không phải là một kiếp sống trong quá khứ.

“Vâng”, anh trả lời đơn giản. “Hồi tôi còn bé và sống ở Mexico.."
Giờ thì tôi đã hiểu, thế nên tôi liền thay đổi cách tiếp cận tập trung vào cảm

xúc. Tôi muốn tìm hiểu lý do tại sao tâm trí Pedro lại chọn ký ức đặc biệt này.

“Anh cảm thấy thế nào?”
“Tôi thấy rất hạnh phúc. Bầu trời đêm mang lại cảm giác rất yên bình. Các

ngôi sao dường như luôn thân thuộc và gần gũi đối với tôi... Tôi thích nhận dạng
các chòm sao và ngắm nhìn chúng dịch chuyển trên bầu trời qua các mùa trong
năm. : “Anh có được học về các ngôi sao ở trường không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.