KIẾP NÀO TA CŨNG TÌM THẤY NHAU - Trang 45

CHƯƠNG 7

Có phải em là Maid của ngày xưa
Đã rời bỏ Trái Đất đầy thù hận
Nói đi em, tôi muốn nghe sự thật
Chính là em đã trở lại đó sao?
Hay em là Youth có nụ cười ngọt ngào
Hoặc bất cứ ai, trên trời cao vời vợi
Rời bỏ ngai vàng mịt mù, em tới
Mong muốn làm thế giới tốt đẹp hơn
Hay có phải em là thiên thần cánh vàng
Ẩn mình trong thân xác phàm trần đó
Ghé thăm Trái đất vội vàng như gió
Trú ẩn trong thoáng chốc rồi lại đi
Có phải em muốn cho chúng tôi biết thế nào là nòi giống thần tiên
Để khiến trái tim con người đảo điên
Khinh miệt thế giới nhớp nhúa, khát khao thiên đường mãnh liệt?

JOHN MILTON

Khi bước vào văn phòng tôi để trị liệu buổi thứ ba, trông Elizabeth có vẻ đã

bớt suy sụp hơn. Ánh mắt cô sáng hơn trước.

“Tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn, cô nói. “Và tự tại hơn..” Hồi ức ngắn ngủi của

cô khi là một cậu bé bị cuốn văng khỏi con thuyền đã giúp cô gạt bỏ nhiều nỗi sợ
hãi. Không chỉ là sợ nước hay bóng tối, mà còn là nỗi sợ sâu sắc và cơ bản hơn,
chẳng hạn như lo ngại về cái chết và sự diệt chủng.

Trong thân xác cậu bé đó, cô đã chết, nhưng ở đây cô lại là Elizabeth. Trong

tiềm thức, nỗi đau của cô đã vơi đi bởi cô biết rằng mình đã từng sống trước đây
và sẽ tiếp tục sống lại, cái chết đó không phải là điểm tận cùng.

Và một khi cô đã có thể sống lại trong một thân xác hoàn toàn mới, những

người thân yêu của cô cũng vậy. Tất cả chúng ta đều có thể tái sinh để một lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.