KIẾP NÀO TA CŨNG TÌM THẤY NHAU - Trang 47

“Tương tự, chúng tôi không quá hân hoan mỗi khi có trẻ sinh ra đời... dù

rằng được gặp lại một linh hồn cũng là chuyện tốt.” Cô dừng lại, có lẽ đang tìm
kiếm từ ngữ để diễn tả quan điểm này.

“Mặc dù Trái Đất rất tươi đẹp, không ngừng thể hiện sự hài hòa và liên kết

giữa vạn vật... và cho chúng ta những bài học lớn lao... nhưng cuộc sống trên Trái
Đất vẫn khó khăn hơn nhiều so với ở đây. Ở thế giới linh hồn không có bệnh tật,
không có sự đau đớn, không có sự chia cách... Không tham vọng, không cạnh
tranh, không thù hận, không sợ hãi, không có kẻ thù... Chỉ có hòa bình và sự hòa
hợp. Vì vậy, những linh hồn nhỏ khi phải rời khỏi một nơi như vậy để trở về Trái
Đất sẽ không thể cảm thấy hạnh phúc. Sẽ là sai lầm nếu chúng ta ăn mừng trên
nỗi buồn của họ. Đó là một hành động ích kỷ và vô cảm”, cô kết luận.

“Điều này không có nghĩa là chúng tôi không chào đón linh hồn đó trở về”,

cô nhanh chóng bổ sung. “Việc thể hiện tình yêu thương và cảm xúc của chúng ta
trong thời điểm nhạy cảm này là vô cùng quan trọng.”

Sau khi giải thích quan điểm thú vị về chuyện không nên đau buồn khi có

người chết đi và không cần ăn mừng khi có trẻ được sinh ra, cô im lặng và nghỉ
ngơi.

Một lần nữa, đây lại là quan niệm về luân hồi và sự tái hợp trong trạng thái

vật chất của những người từng là người thân, bạn bè hoặc người yêu ở kiếp trước
đó. Trong mọi thời đại cũng như các nền văn hóa đa dạng suốt chiều dài lịch sử,
quan niệm này dường như xuất hiện một cách độc lập.

Có lẽ ký ức lờ mờ về kiếp sống xa xưa đó đã kéo cô trở lại Florida, nhắc cô

nhớ về quê hương tổ tiên của mình. Có lẽ cảm giác mà cát, biển, hàng cọ và
những đầm lầy ngập mặn đem lại đã khơi dậy ký ức linh hồn, lôi cuốn tiềm thức
của Elizabeth. Vì cuộc sống đó thật dễ chịu và tràn ngập những cảm xúc mãn
nguyện vốn không có trong cuộc sống hiện tại của cô.

Những cảm xúc xưa cũ này có thể đã đưa lối để cô nộp đơn vào Đại học

Miami, dẫn đến việc có được học bổng và chuyển đến Miami. Đây không phải là
sự trùng hợp ngẫu nhiên. Định mệnh đã đưa cô đến nơi này.

“Cô có mệt không?” Tôi hỏi, hướng sự chú ý của mình về lại Elizabeth,

người vẫn đang nghỉ ngơi một cách yên bình trên chiếc ghế tựa.

“Không”, cô lặng lẽ trả lời.
“Cô có muốn khám phá một kiếp sống khác không?”
“Vâng” Cô khẽ đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.