KIẾP NÀO TA CŨNG TÌM THẤY NHAU - Trang 80

CHƯƠNG 12

Có thể kiếp sau tôi sẽ không phải là một vị vua, nhưng như thế lại tốt hơn

nhiều: Tôi vẫn sống một cuộc sống tích cực, và trên hết là không còn phải nhận
quá nhiều sự vong ơn bội nghĩa.

FREDERICK ĐẠI ĐẾ

Đây đã là lần thứ hai Pedro toát mồ hôi không ngừng, mặc dù văn phòng tôi

có trang bị điều hòa công suất lớn. Mồ hôi túa ra trên gương mặt anh, ướt đẫm
áo, lăn xuống cổ. Mới khi nãy, anh còn rùng mình và run lẩy bẩy toàn thân.
Nhưng bệnh sốt rét có thể gây ra điều đó, khiến cơ thể không ngừng rét run rồi lại
nóng bừng. Francisco đã chết vì căn bệnh đáng sợ này, chết trong cô độc và cách
xa những người thân yêu của mình hàng ngàn dặm. Thực sự là một cái chết đau
đớn khủng khiếp.

Lần này, Pedro đã khởi đầu buổi trị liệu bằng cách trôi vào một trạng thái

thôi miên sâu và thư giãn. Anh nhanh chóng vượt qua thời gian và không gian,
quay trở về một kiếp sống trước, và ngay lập tức bắt đầu đổ mồ hôi. Tôi cố lau
khô mặt anh bằng khăn giấy, nhưng chẳng khác nào dùng tay không ngăn lũ vậy.
Mồ hôi không ngừng rớt xuống. Tôi hy vọng rằng bất kỳ sự khó chịu về thể chất
nào cũng sẽ không ảnh hưởng đến chiều sâu trạng thái thôi miên của Pedro.

“Tôi là một người đàn ông... với mái tóc đen và làn da rám nắng”, anh thở

hổn hển. “Tôi đang dỡ hàng khỏi một con tàu gỗ lớn... hàng hóa rất nặng... Thời
tiết ở đây nóng như đổ lửa... Gần đó có nhiều cây cọ và công trình được xây dựng
bằng các tấm ván gỗ mỏng... Tôi là một thủy thủ... Chúng tôi đang ở Tân Thế
Giới.”

“Anh có biết tên không?” Tôi hỏi.
“Francisco... tôi tên là Francisco. Một thủy thủ.”
Tôi vốn định hỏi tên địa danh, nhưng anh đã nhận biết được tên của mình

trong kiếp sống đó.

“Anh có biết tên của nơi này không?” Tôi hỏi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.