KIẾP NÀY EM TỪNG CÓ ANH - Trang 8

“Châu Nhị, cậu có bút chì không?” Vừa bước vào Từ Ngọc đã hỏi tôi.

“Bút bi được không?” Tôi đưa cho cô ấy chiếc bút bi.

“Không, phải là bút chì mới được.” Từ Ngọc lắc đầu.

Tôi vừa lục trong ngăn kéo thấy một chiếc bút chì vừa hỏi. “Cậu muốn

viết gì vậy?”

“Tớ vừa chụp xong một bộ sưu tập áo tắm, tay đạo diễn nói rằng phải đặt

một chiếc bút chì dưới ngực, nếu ngực đè xuống giữ chặt chiếc bút đó thì có
nghĩa ngực đã bị chảy xệ.”

Tôi quen biết Từ Ngọc cũng được khoảng ba năm, lúc đó tôi đang làm

việc tại bộ phận thiết kế, còn Từ Ngọc đến ứng tuyển làm người mẫu đồ lót.
Cơ thể của cô ấy rất đẹp, cao 1 mét 65, ba vòng lần lượt 91-61-91, nước da
trắng ngần, đôi chân thẳng tắp. Khi mặc đồ lót trông vô cùng quyến rũ, nên
tôi tuyển dụng ngay. Từ đó, chúng tôi thường chuyện trò thân mật với nhau,
trở thành cặp bạn bè thân thiết không còn gì để giấu giếm. Tôi từng bỏ công
sức thiết kế vài mẫu áo lót, tự tiến cử lên tay cấp trên có quốc tịch Pháp, hy
vọng ông ta sẽ tiến cử những mẫu đó với Tổng công ty. Nhưng ông ta đã từ
chối. Từ Ngọc biết chuyện này liền hẹn tay cấp trên quốc tịch Pháp đó đi ăn
cơm, giả lả nói cười, rượu rót tràn môi, cố gắng tiến cử những mẫu đồ lót
của tôi. Cuối cùng ông ta cũng phải đồng ý sẽ đưa những mẫu ấy của tôi ra
trước Tổng công ty. Chuyện này sau đấy khá lâu tôi mới được biết. Chỉ tiếc
thay phía Tổng công ty cho đến tận bây giờ vẫn chưa có tin tức gì phản hồi
cả.

“Sao nào? Ngực của cậu có bị chảy xệ không?” Tôi hỏi cô ấy.

“May quá không chảy.” Cô ấy nói một cách hài lòng.

“Ngực to quá cũng chẳng hay ho gì.” Tôi dọa. “Nếu nặng quá sẽ bị xệ

xuống rất nhanh đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.