31.
Suốt một tháng, ngày nào Hayward cũng nói là hôm sau sẽ đi miền Nam,
nhưng rồi vì bực mình với chuyện thu xếp đóng gói hành lý và cuộc hành
trình chán ngắt, anh cứ hoãn đi hoãn lại hết tuần này sang tuần khác, nên
mãi đến đúng trước lễ Giáng sinh, vào lúc chuẩn bị cho ngày hội này, anh
mới lên đường. Nghĩ đến mùa vui đình đám của người Đức, anh không
chịu nổi. Anh sởn gai ốc khi hình dung tới những buổi liên hoan của bọn họ
trong dịp này, anh muốn tránh, nên kiên quyết định đi vào đêm Nôen.
Thấy bạn ra đi, Philip không tiếc, bởi anh vốn là con người thẳng thắn,
mà vì điều này đôi lần Hayward tức giận rằng chẳng có ai hiểu mình. Dù
chịu nhiều ảnh hưởng của Hayward anh quyết không chịu thừa nhận sự dao
động đó là dấu hiệu của sự nhạy cảm đẹp đẽ và lấy làm phật ý khi Hayward
tỏ vẻ chế giễu tính ngay thật của mình.
Họ trao đổi thư từ với nhau. Hayward là tay viết thư đáng phục, anh ta
bỏ nhiều công sức vào việc này. Hayward là con người có tâm hồn nhạy
cảm nên dễ tiếp thu những ảnh hưởng tốt đẹp mà anh gần gũi. Những bức
thư của anh gửi đi từ Roma đều phảng phất hương vị nước Ý. Anh cho rằng
thành phố của người La Mã cổ xưa hơi tầm thường chỉ được nổi tiếng vào
thời kỳ Đế chế suy tàn; nhưng thành phố La Mã của các giáo hoàng lại lôi
cuốn được tình cảm của anh, ở đây qua những lời lẽ được lựa chọn của anh,
một vẻ đẹp Rococo
hiện ra hết sức tuyệt vời. Anh viết thư về nhạc cổ nhà
thờ, về vùng đồi núi Alban, về khói hương trầm ngây ngất, và về sức quyến
rũ của phố xá ban đêm trong mưa. Khi những vỉa hè bóng loáng dưới
những ngọn đèn đường đầy huyền ảo. Có lẽ những bức thư tuyệt diệu đó
anh đã gửi cho nhiều bạn khác. Anh không hiểu được những bức thư đó đã
làm cho tâm hồn Philip vô cùng xao xuyến. Dường như chúng đã làm cho
cuộc đời Philip càng thêm buồn tẻ. Đến mùa xuân, những bức thư tán tụng