KIẾP NGƯỜI - Trang 220

cười. Họ không biết cách tán tỉnh. Thậm chí họ không nói được với một
người đàn bà nào đó rằng chị ta xinh đẹp, mà không tỏ ra đần độn.

Philip cảm thấy mình ngớ ngẩn. Rõ ràng cô Wilkinson mong đợi ở anh

một cách đối xử khác kia. Lẽ ra anh phải say sưa nói những chuyện tình tứ
và dí dỏm, những anh chẳng bao giờ nghĩ ra, và khi nghĩ được chuyện gì đó
để nói, anh lại sợ mình trở thành một thằng hề.

- Chao ôi! Ngày ấy tôi thích Pari. Cô Wilkinson thở dài - Nhưng tôi buộc

phải đi Berlin, ở với các cô gái nhà Foyot cho đến khi các cô ấy đi lấy
chồng. Lúc đó tôi còn chẳng biết làm gì ở Berlin, cũng may tôi tim được
công việc này. Họ toàn là bà con thân thuộc của bà Foyot và thế là tôi đã
nhận lời. Tôi có một căn nhà nhỏ xíu phố Breda ở tầng cinquième

[18]

; chẳng

đàng hoàng chút nào. Anh biết phố Breda chứ, ces dames

[19]

anh biết chứ.

Philip gật đầu, chẳng hiểu nàng nói gì, nhưng lờ mờ đoán ra và thầm

mong là nàng đừng cho mình là quá dốt.

- Nhưng mà tôi không cần. Je suis libre, n’est-ce pas

[20]

. - Nàng rất thích

nói tiếng Pháp. Quả thực nàng nói thạo - Một lần, ở đó tôi có việc bất ngờ
lạ lùng thế này.

Nàng ngừng lại một lát, và Philip giục nàng kể tiếp.

- Còn anh, anh có chịu kể chuyện của anh ở Heidelberg đâu. - Nàng bảo.

- Chẳng có những chuyện bất ngờ như thế. - Anh cãi lại.

- Tôi không hiểu bà Carey sẽ nói gì, nếu bà biết chúng ta trao đổi với

nhau những chuyện như thế này nhỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.