KIẾP NGƯỜI - Trang 245

người ngồi xuống ăn sáng.

- Anh chàng lười ngay xương! Cô Wilkinson vui vẻ kêu lên.

Anh nhìn nàng và thở phào nhẹ nhõm. Nàng ngồi tựa vào cửa sổ. Thực

ra nàng rất xinh, anh tự hỏi vì sao mình lại có thể suy nghĩ như thế về nàng.
Và anh lấy làm hài lòng. Anh sửng sốt trước sự thay đổi của nàng. Ngay
sau bữa ăn sáng, nàng run run cảm động nói với anh rằng nàng yêu anh và
một lát sau lúc hai người vào phòng khách tập hát nàng ngồi trên ghế đánh
pi-a-nô, đến giữa một gam nàng bỗng ngẩng lên bảo:

- Embrasse - moi!

[30]

Khi anh cúi xuống, nàng liền quàng hai tay ôm lấy cổ anh và giữ anh

trong tư thế như vậy, làm anh lúng túng, gần như bị ngạt thở.

- Ah, je t’aime, je t’aime, je t’aime!

[31]

- Nàng kêu lên bằng cái giọng

người Pháp lố lăng.

Philip muốn nàng nói bằng tiếng Anh.

- Này em! Em không sợ bác làm vườn có thể bất kỳ khi nào cũng đi qua

cửa sổ ư?

- Ah, je m’en fiche du jardinier. Je m’en fiche et je m’en contrafiche

[32]

Philip nghĩ bụng thật đúng như trong tiểu thuyết Pháp và anh không hiểu

vì sao anh bỗng cảm thấy hơi bực mình. Cuối cùng anh bảo nàng:

- Anh lang thang ra bãi biển tắm một cái đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.