KIẾP NGƯỜI - Trang 243

giống như khi anh trèo lên tấm ván nhảy cao nhất ở bể bơi thì anh không
thấy gì ở dưới, nhưng khi anh đã đứng ở trên nhìn xuống nước thì lòng anh
thắt lại; và điều duy nhất buộc anh phải lao đầu xuống nước là sự hổ thẹn
phải ngoan ngoãn bước xuống các nấc cầu thang mà mình đã trèo lên.
Philip lấy hết can đảm, nhẹ nhàng quay nắm đấm cửa và bước vào. Anh tự
cảm thấy người anh run như đang lên cơn sốt.

Nàng đang đứng bên bàn trang điểm, quay lưng ra phía cửa, và khi nghe

thấy cửa mở, nàng quay phắt lại.

- Ồ, anh đấy à? Anh cần gì?

Nàng đã cởi váy và áo cánh, chỉ mặc một tấm váy lót ngắn không chạm

mũi chân, phần trên may bằng một thứ vải đen óng ánh, nẹp một đường ren
đỏ, và một chiếc áo ngoài ngắn tay vải trúc bâu trắng. Trông nàng thật kỳ
cục. Philip nhìn nàng chòng chọc, cụt hứng. Chưa bao giờ anh thấy nàng vô
duyên đến thế. Nhưng bây giờ thì đã quá muộn. Anh đóng cửa và vặn khóa
lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.