KIẾP NGƯỜI - Trang 403

52.

Ngày hôm sau Philip về đến Blackstable. Kể từ ngày mẹ qua đời, anh

không mất ai là người ruột thịt; cái chết của bác gái làm anh choáng váng
và cũng làm cho anh lo sợ lạ lùng; lần đầu tiên trong đời, ý nghĩ chính mình
cũng có thể chết đến với anh. Anh không hiểu nổi rồi đây cuộc đời của bác
trai sẽ ra sao, một khi không còn người bạn đời chung thủy, người đàn bà
đã chăm sóc ông trong bốn mươi năm trời. Anh chắc sẽ gặp bác, suy sụp vì
đau buồn tuyệt vọng. Anh sợ hãi phải giáp mặt, bác biết rằng mình sẽ
không nói được điều gì có ích. Anh nhẩm lại trong đầu một số lời nói thích
hợp.

Anh vào tòa cha sở bằng cửa bên và đi sang phòng ăn. Bác William đang

đọc báo.

- Chuyến tàu của cháu đến muộn. - Bác ngước mắt lên nói.

Philip đã xác định sẽ phó mặc cho những xúc động tự nhiên nhưng anh

bàng hoàng trước sự đón tiếp khô khan của bác. Bác nén đau thương nhưng
bình tĩnh, đưa cho anh tờ báo.

- Có một mẩu tin nhỏ thú vị về bác gái trong thời báo Blackstable. - Bác

nói.

Như cái máy Philip đọc mẩu tin.

- Cháu có muốn lên nhìn bác gái không?

Philip gật đầu và cả hai cùng lên gác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.