KIẾP NGƯỜI - Trang 200

- Rất lấy làm tiếc, tội hy vọng rằng bây giờ cô khá hơn.

Cacilie lộ rõ vẻ khó chịu, vì cô lại nói với Philip.

- Anh có gặp nhiều người trên đường đi không? Philip không thể không

đỏ mặt, khi nói dối một cách lộ liễu.

- Không, tôi chẳng gặp một ma nào.

Anh nghĩ rằng mắt nàng đang ánh lên một niềm vui nhẹ nhõm.

Tuy vậy, chẳng bao lâu sau việc giữa đôi ấy có một cái gì với nhau là

điều không còn nghi ngờ, và chín người khác trong nhà bà Giáo sư đã gặp
họ nấp trong những chỗ tối. Mấy bà già ngồi đầu bàn bắt đầu bàn cãi ở thời
buổi hôm nay thế nào là một chuyện điếm nhục. Bà Giáo sư tức giận và
mệt mỏi. Bà cô làm như không biết chuyện gì. Mùa đông sắp đến rồi,
chẳng dễ gì mà giữ được cho nhà mình đông người như mùa hè. Anh chàng
Sung là một khách hàng tử tế, anh ở hai buồng dưới nhà, bữa ăn nào cũng
uống một chai Moselle. Bà Giáo sư tính anh ba mác một chai nên kiếm
được nhiều lãi. Các khách trọ khác chẳng một ai uống rượu, vài người
trong bọn họ thậm chí cả bia cũng không uống. Bà cũng không muốn bỏ
mất cô Cacilie. Cha mẹ nàng buôn bán ở Nam Mỹ, đã trả khá hậu cho sự
chăm nom mẫu tử của bà đối với nàng; và bà biết rằng nếu bà viết thư cho
bác nàng ở Berlin, ông ta sẽ gọi nàng về ngay. Bữa ăn, bà giáo sư đành phải
nhìn cả hai người bằng cặp mắt nghiêm khắc, mặc dù bà không dám thổ lộ
với anh chàng người Hoa kia, bà có phần lấy làm thỏa mãn tỏ thái độ không
lịch sự với Cacilie. Nhưng ba bà luống tuổi thì không bằng lòng. Hai bà
góa chồng, một bà người Hà Lan, chưa chồng, trông như đàn ông. Các bà
trả tiền trọ ít nhất nhưng phiền hà nhiều nhất, nhưng họ ở trọ thường xuyên
cho nên mọi người phải kiên nhẫn chịu đựng. Họ đến gặp Giáo sư và bảo
bà phải làm một cái gì đó. Thật là xấu hổ, nhà trọ này không còn được tôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.