KIẾP NGƯỜI - Trang 276

nữa mình được tự do, anh có thể độ lượng với con người ti tiện buồn cười
này.

- Ngày mai anh nghỉ phép phải không, anh Carey? - Tối hôm đó ông hỏi

anh. Cả ngày Philip tự bảo đây là giờ phút cuối cùng mình ngồi trong cái sở
đáng ghét này.

- Vâng tôi đã xong một năm tập sự.

- Tôi nghĩ rằng anh xử sự chưa đúng lắm. Ông Thompson không bằng

lòng với anh đó.

- Hầu như tôi cũng vậy, chẳng bằng lòng gì ông ấy. - Philip vui vẻ đáp.

- Tôi không nghĩ là anh nên nói như thế, anh Carey ạ.

- Tôi không trở lại. Tôi đã thoải thuận rằng nếu tôi không thích nghề kế

toán thì ông phải hoàn lại tôi nửa số tiền tôi đã nạp để học việc, và tôi có
thể bỏ đi sau một năm tập sự.

- Anh không nên nóng nảy đi đến quyết định như vậy.

- Trong mười tháng nay, tôi đã ghê tởm tất cả, tôi ghê tởm công việc này,

tôi ghê tởm thành phố Luân Đôn. Tôi thà quét đường còn hơn là ở lại đây
sống phí ngày xanh.

- Ừ, tôi chắc rằng nghề kế toán không hợp với anh.

- Xin chào tạm biệt - Philip đưa tay ra nói - Tôi phải cảm ơn ông về lòng

tốt của ông đối với tôi. Tôi rất lấy làm tiếc đã làm phiền các ông. Từ lúc
đầu, hình như tôi đã biết rằng mình không được việc gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.