KIẾP NGƯỜI - Trang 497

- Em chẳng đề nghị với người khác đâu - nàng nói như để tạ lỗi. - Nhưng

em biết rằng với anh thì được.

- Em không thể cho anh một niềm vui nào lớn hơn thế này đâu. - Anh

mỉm cười nói.

Vào khoảng cuối tháng tư, một buổi tối, nàng yêu cầu anh dẫn nàng đi

ăn.

- Được thôi. - Anh trả lời. - Rồi sau đó em muốn đi đâu?

- Ồ, chúng mình đừng đi đâu cả. Chúng mình cứ ngồi lại mà chuyện trò.

Anh không phản đối chứ?

- Dĩ nhiên là không.

Anh nghĩ là nàng đã bắt đầu quan tâm tới anh. Ba tháng trước đây, ý nghĩ

bỏ cả một đêm để trò chuyện có thể làm nàng buồn đến chết. Đó là một
ngày đẹp trời, và mùa xuân làm cho Philip thêm vui vẻ phấn khởi. Bây giờ
anh đã biết thỏa mãn với những điều rất bé mọn.

- Này, giá mà là mùa hè thì có phải trời đẹp tuyệt không, em nhỉ? - Anh

hỏi trong lúc họ ngồi ở tầng trên xe buýt đi Soho - chính nàng đã đưa ra ý
kiến họ không nên đi xe ngựa, tốn phí quá - cứ chủ nhật nào chúng mình
cũng có thể dạo chơi trên con sông này. Chúng ta sẽ mang giỏ thức ăn trưa.

Nàng khẽ mỉm cười và anh mạnh dạn nắm tay nàng. Nàng để yên.

- Anh thực sự nghĩ rằng em bắt đầu hơi yêu anh rồi đấy. Anh cười nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.