KIẾP NGƯỜI - Trang 600

Nàng khẽ mỉm cười sung sướng thoả mãn, trong tiếng cười có cái gì thô

bỉ khiến Philip kinh tởm. Anh đề nghị đi về.

- Đi nào - Griffiths nói - cả hai chúng tôi đưa em về tận nhà.

Philip ngờ rằng nàng đã sắp đặt như vậy để nàng khỏi phải đi một mình

với anh. Ngồi trong xe anh không nắm tay nàng mà nàng cũng chẳng đưa
tay cho anh, nhưng anh biết rằng trong suốt thời gian đó nàng đang cầm tay
Griffiths. Ý nghĩ duy nhất trong đầu óc anh lúc này là hết thảy đều thô bỉ
kinh khủng. Trong khi xe chạy, anh tự hỏi họ đã dự định gặp nhau như thế
nào cho anh không biết được, anh thầm nguyền rủa mình đã để họ ở lại với
nhau, làm vậy vô hình chung có khác nào anh đã tự tay mình nối giáo cho
giặc.

- Ta cứ giữ xe đi tiếp - Philip nói khi xe về đến nhà trọ của Mildred - Tôi

mệt quá không đi bộ nổi về nhà.

Trên đường về, Griffiths chuyện trò vui vẻ, Philip thì đáp lại nhát gừng

từng tiếng nhưng y có vẻ dửng dưng không lưu ý. Philip thấy cần phải tỏ ra
cho Griffiths biết rằng anh đang có vấn đề suy nghĩ. Rốt cuộc, sự yên lặng
của Philip càng trở nên rất có ý nghĩa, Griffiths không thể bỏ qua, y bỗng
cảm thấy rất bối rối, ngừng bặt. Philip định nói một điều gì đó. Nhưng anh
quá dè dặt nên cứ ngập ngừng mãi. Thời khắc cứ trôi qua, và chắc sẽ không
có cơ hội nữa. Tốt nhất là phải tìm ra ngay sự thật. Anh cố ép mình phải
nói:

- Anh có yêu Mildred không? Bất thình lình anh hỏi.

- Tôi ấy à - Griffiths cười - có phải vì thế mà anh có vẻ khang khác tối

nay không? Dĩ nhiên là không, ông bạn thân mến ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.