KIẾP NGƯỜI - Trang 702

- Anh nên học tiếng Tây Ban Nha - ông ta nói - đó là thứ tiếng cao quý.

Nó không ngọt ngào như tiếng Ý. Tiếng Ý là ngôn ngữ của những danh ca
giọng nam cao và những người hát rong. Còn tiếng Tây Ban Nha có cái cao
quý của nó, nó không rì rầm như suối reo trong vườn cây, mà nó cuồn cuộn
dâng lên như nước lũ trên dòng sông lớn.

Lời lẽ khoa trương của ông ta làm cho Philip buồn cười, nhưng anh nhạy

cảm với thuật hùng biện nên anh vui vẻ lắng nghe. Athelny nhiệt tình thực
sự, say sưa mô tả với anh bằng những lời lẽ sinh động, niềm vui phong phú,
khi đọc nguyên tác truyện Don Quixote và chất nhạc, chất thơ, cái trong
sáng, cái thiết tha của Calderon.

- Tôi phải làm tiếp công việc - sau đó Philip nói.

- Ồ, xin anh tha lỗi cho. Tôi quên mất. Tôi sẽ bảo nhà tôi đem bức ảnh

thành phố cảng Toledo cho anh xem khi nào có dịp, xin mời anh đến trò
chuyện cùng tôi. Anh không biết được điều đó đem lại vui thú cho tôi thế
nào đâu.

Trong mấy ngày sau đó, hễ có dịp là Philip lại đến tìm hiểu thêm về nhà

báo Thorpe Athelny. Ðó là người nói chuyện có duyên. Ông không nói
những điều to tát, nhưng ông có cách nói hào hứng sôi nổi một cách sinh
động khiến trí tưởng tượng của người nghe như bốc lửa. Philip sống nhiều
trong thế giới ảo tưởng như thế mà vẫn thấy tâm trí mình tràn đầy những
hình ảnh mới lạ. Athelny phong thái rất lịch sự. Ông ta hiểu biết nhiều hơn
Philip, nhưng trong bệnh viện này ông là kẻ nhận của cứu tế, phải lệ thuộc
vào những quy tắc nghiêm ngặt; nên ông đã chọn cho mình một chỗ giữa
hai vị trí một cách thoải mái và hóm hỉnh. Một lần Philip hỏi tại sao ông ta
lại đến bệnh viện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.