KIẾP NGƯỜI - Trang 777

hơn, họ thường được đưa vào với một vết thương trên đầu hoặc một cái
mũi đầy máu do bị chồng đánh; một vài chị thề đưa chồng ra tòa, những chị
khác xấu hổ thường tuyên bố đấy là do tai nạn. Việc gì người phụ mổ xoay
xở được thì họ làm lấy, nhưng nếu gặp ca quan trọng thì họ mới chờ bác sĩ
phẫu thuật nội trú. Anh ta phải cẩn thận trong việc này bởi vì bác sĩ phẫu
thuật nội trú không lấy làm gì thú vị lắm phải xuống năm thang gác vì
những chuyện không đâu. Các ca bệnh từ đứt tay đến cắt cổ đều xếp hạng
theo thứ tự. Những chàng trai tay bị máy móc nghiền nát, những người bị
xe ngựa đâm, trẻ em chơi đùa bị gãy chân; thỉnh thoảng cảnh sát đưa tới
những kẻ toan tự sát; Philip đã thấy một người nhợt nhạt, mắt đờ đẫn với
một vết thương dài và sâu từ ai này đến tai kia, hắn nằm trong phòng mấy
tuần lễ, có một cảnh sát trông nom, hắn lặng lẽ âm thầm, giận dữ và buồn
bã vì hắn còn sống; hắn không hề giấu giếm là hắn sẽ lại tự sát ngay khi
hắn ra khỏi nơi đây. Các phòng đều chật ních người và bác sĩ phẫu thuật nội
trú lâm vào cảnh khó xử trước những bệnh nhân do cảnh sát đem tới. Nếu
trả họ về đồn và nếu họ chết ở đó, thì báo chí liền đăng ngay những chuyện
khó chịu, và lắm lú thật khó mà nói bệnh nhân là một kẻ sắp chết hoặc là
một gã say rượu. Cho đến lúc mệt nhoài, Philip mới đi ngủ, để rồi phải thức
giấc sau một tiếng đồng hồ. Những lúc nghỉ, chàng ngồi trò chuyện với bà
y tá trực đêm trong phòng cấp cứu. Bà ta tóc hoa râm, tướng mạo như đàn
ông, là y tá trực đêm phòng cấp cứu đã hai mươi năm nay. Bà thích công
việc này vì bà được làm sếp của chính mình, không bị nữ y tá trưởng quấy
rầy. Bà cử động chậm chạp nhưng rất giỏi, không trường hợp cấp cứu nào
mà bị chịu thất bại. Những người phụ mổ vốn thiếu kinh nghiệm hoặc nhút
nhát tìm thấy ở bà một sức mạnh đáng tin cậy. Bà giúp đỡ đến hàng nghìn
người nhưng không một người nào làm bà e ngại: bà thường gọi họ là ông
Mổ; và khi họ thân ái nhắc bà là không phải tên của họ, cho bà biết tên
thực, và chỉ gật đầu và tiếp tục gọi họ là ông Mổ. Trong gian phòng trống
không với hai giường đệm lông ngựa, với ngọn đèn khí chiếu sáng, Philip
thích ngồi lắng nghe bà kể chuyện. Đã từ lâu rồi bà không còn coi những kẻ
đã đến đây như những con người, họ chỉ là những ống đo nồng độ rượu
hoặc những chân gãy hoặc những cổ họng bị cắt. Bà coi thói hư tật xấu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.