KIẾP SAU - Trang 162

Vẫn còn ngái ngủ, Clara nhô cả mũi vào trong tách và uống một

ngụm cà phê.

- Anh có nhìn thấy em bên cửa sổ không? Cô rụt rè hỏi
- Hoàn toàn không thấy, Jonathan vừa trả lời vừa loay hoay với

một lát bánh mì bị kẹt trong máy nướng bánh, hơn nữa anh cũng sẽ
chẳng cho phép mình nhìn, cho đến bây giờ vẫn không hề có chuyện
gì xảy ra giữa hai ta.

- Chẳng buồn cười chút nào. Cô làu bàu.
Jonathan rất muốn đặt tay lên vai cô, anh lùi lại.
- Anh biết là chẳng buồn cười chút nào, nhưng dù sao thì chúng

ta cũng phải hiểu gì đã xảy đến với mình.

- Anh có địa chỉ của bác sĩ chuyên khoa nào không? Em không

muốn thất vọng sớm, nhưngợ rằng miêu tả những triệu chứng vừa
rồi, có lẽ vị bác sĩ trong làng này sẽ nhốt cả hai ta vào nhà thương
điên mất thôi!

Jonathan ném vội vào chậu rửa lát bánh mì cháy đen làm bỏng

tay anh

- Anh lại chắp hai tay sau lưng, và dù không nhìn thấy mặt anh

song em dám chắc anh đang nheo mắt lại, anh đang nghĩ gì thế?
Clara hỏi

- Trong lần hội thảo anh đã gặp một người đàn bà có lẽ sẽ giúp

được chúng ta.

- Bà ấy như thế nào?
- Một nữ giáo sư đang giảng dạy tại Yale, có lẽ anh sẽ tìm được

thông tin về bà ta. Sáng thứ sáu này anh sẽ gửi bản báo cáo tới các
thành viên trong ban quản trị của Christie’s, rồi đi ngay buổi tối.

- Anh sẽ về Mỹ phải không?
Jonathan quay đi và Clara để anh yên tĩnh một mình. Những việc

anh cần thu xếp thuộc về thế giới riêng của anh. Để có được sự bắt
đầu, trước hết phải biết nói chia tay.

* *

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.