KIẾP SAU - Trang 223

biết được điều gì khác. Nơi nào không có em, nơi đó cũng chẳng có
anh.

Jonathan đặt đôi môi mình lên môi Clara và lần cuối cùng trong

đời, tất cả mọi thứ như quay cuồng trong mắt anh

Trời vừa mới chớm thu. Peter thả bộ một mình trên con đường

lát gạch trong khu chợ không mái che. Chuông di động của anh
vang lên.

- Tớ đây, một giọng nói vang lên, tóm được nó rồi. tớ hứa với cậu

tìm các chuyên gia giỏi nhất nước và tớ đã giữ lời. họ đã tìm ra chất
độc. tớ đã có lời khai của người phục vụ quầy, anh ta đã nhận ra mụ
Walton. Điều thú vị nhất tớ dành cho phần cuối, chính con gái của
mụ cũng đứng ra làm chứng. mụ ta sẽ không bao giờ được ra khỏi
nhà tù. Cậu sẽ tới San Francisco trong một ngày gần đây chứ?
Natalia rất vui mừng được gặp cậu, Pilguez nói thêm.

- Tớ hứa, trước Noel nhé.
- Cậu định làm gì với các bức tranh?
- Tớ cũng sẽ thực hiện một lời hứa!
- Dù sao thì tớ cũng phải nói với cậu một điều, nhưng tớ thề là tớ

sẽ không bao giờ nói cho ai khác biết nữa. theo đúng yêu cầu của
cậu, tớ đã so sánh mẫu phân tích ADN trong hồ sơ cậu gửi với ADN
của cô gái bị đầu độc.

Peter dừng bước, anh nín thở.
- Phòng thí nghiệm cam đoan hai mẫu máu có mối liên hệ trực

tiếp với nhau. Nói cách khác, máu trên bức tranh là máu của cha cô
gái. Nhưng cậu thấy đấy, với những mốc thời gian mà cậu cung cấp
cho tớ, điều này là không thể.

Peter tắt điện thoại. Hai mắt giàn giụa nước, anh ngước lên trời

và bật tiếng khóc vui sướng.

- Tớ nhớ cậu quá, Jonathan. Tớ nhớ cả
Rồi anh đút hai tay vào túi và tiếp tục bước. vừa đi dọc theo bờ

sông anh vừa mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.