KIÊU HÃNH VÀ THÀNH KIẾN - Trang 333

Jane Austen

Kiêu Hãnh Và Thành Kiến

Dịch giả: Thu Trinh

CHƯƠNG 52

Elizabeth

cảm thấy hài lòng khi nhận được thư trả lời từ bà Gardiner. Nàng

chạy vội ra vườn để đừng bị ai quấy rầy. Elizabeth ngồi xuống một trong
những chiếc ghế dài và cảm thấy rất vui vẻ, độ dài của lá thư làm cho nàng
tin rằng nó không chứa đựng một sự phủ nhận.

“Đường Gracechurch, ngày 6 tháng 9.
“Cháu thân thương của mợ,
“Mợ mới nhận được thư của cháu và đã dành nguyên buổi sáng nay để
trả lời, bởi vì mợ thấy rằng viết ít quá sẽ không đủ diễn tả những gì mợ
muốn nói cho cháu nghe. Mợ phải thú thật mợ đã rất ngạc nhiên về chuyện
cháu hỏi. Mợ không ngờ cháu là người đã đặt ra câu hỏi này. Đừng nghĩ là
mợ giận, mợ chỉ muốn cho cháu biết mợ không thể tưởng tượng được chính
cháu là người muốn tìm hiểu. Nếu cháu thật sự không biết gì, mợ nghĩ nên
nói rõ ra cho cháu biết.

“Trong ngày mợ trở về nhà từ Longbourn, cậu của cháu có một người
khách đến thăm bất ngờ, đó là Darcy, và hai người đã nói chuyện riêng
trong nhiều giờ. Họ đã nói chuyện xong trước khi mợ về đến nhà, bởi vậy
sự tò mò của mợ thì không đến nỗi ghê gớm như cháu bây giờ. Anh ta đến
để cho cậu cháu hay rằng anh đã tìm thấy chỗ ở của em cháu và Wickham
và anh ta đã nói chuyện với cả hai tụi nó. Darcy đã nói chuyện với
Wickham nhiều lần, nhưng với Lydia
thì chỉ mới một lần. Theo như mợ nhớ
lại, anh ta rời Derbyshire chỉ một ngày sau chúng ta và đã đi đến thủ đô để
quyết tâm truy lùng cho ra bọn họ. Mục đích của việc làm này là vì anh ta
đã đổ lỗi cho chính mình không công khai vạch trần bản chất của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.