KIÊU HÃNH VÀ THÀNH KIẾN - Trang 336

cháu không phải là một người có thể tham khảo như cậu cháu, bởi vậy anh
ta hoãn lại cho tới khi cha cháu đã về. Lúc đến, Darcy không để lại tên
mình, ngày hôm sau đến cũng chỉ nhắn lại là một người buôn bán đến bàn
chuyện làm ăn.

“Sang thứ Bảy, Darcy đến lần nữa. Lúc đó cha cháu đã về và cậu có
mặt ở nhà, như mợ đã nói lúc trước, họ bàn thảo với nhau thật nhiều và
thật lâu.

“Họ gặp lại nhau ngày Chủ Nhật, hôm đó mợ cũng gặp Darcy. Mọi
chuyện vẫn chưa được thỏa thuận xong cho mãi tới thứ Hai. Ngay sau khi
bàn thảo xong, cậu cháu gửi thư hỏa tốc đi Longbourn ngay. Darcy là một
người rất bướng bỉnh. Lizzy, cuối cùng thì mợ đã nghĩ ra rằng sự cứng đầu
bướng bỉnh chính là một khuyết điểm của anh ta. Darcy đã bị kết tội ở
những lúc khác nhau là người có nhiều khuyết điểm, thế nhưng lần này mợ
thấy sự bướng bỉnh thật đúng là một khuyết điểm của anh ta. Không việc gì
coi là xong nếu anh ta không tự mình làm lấy, mặc dù mợ chắc rằng (không
phải mợ muốn nói như vậy để được cám ơn, do đó cháu không cần nói gì
cả), cậu của cháu cũng sẽ sẵn sàng để giải quyết toàn bộ vấn đề nếu như
không có anh ta.

“Họ bàn cãi với nhau rất lâu, nhưng cuối cùng thì cậu của cháu đành
nhượng bộ và thay vì để cậu đứng ra giúp đỡ cho chính cháu gái mình, cậu
cháu chỉ phải bỏ ra một phần rất nhỏ. Mợ tin rằng lá thư của cháu sáng
nay đã khiến cậu rất vui, bởi sự đòi hỏi giải thích lá thư sẽ cho cậu cháu cơ
hội làm sáng tỏ câu chuyện. Cậu cháu từ nay sẽ không phải tiếp tục mang
danh nghĩa giúp đỡ người khác và những lời khen nên được gửi đến cho
người thật sự có công. Thế nhưng Lizzy, ngoài cháu ra việc này đừng nói
cho ai biết, cùng lắm thì cho Jane hay thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.