KIÊU HÃNH VÀ THÀNH KIẾN - Trang 343

Jane Austen

Kiêu Hãnh Và Thành Kiến

Dịch giả: Thu Trinh

CHƯƠNG 53

Wickham hoàn toàn hài lòng với cuộc nói chuyện này đến nỗi chàng không
hề cảm thấy khó chịu hay tức giận người chị vợ của mình đã khơi đề tài nói
về chuyện cũ. Chính Elizabeth cũng cảm thấy hài lòng vì nàng đã nói chỉ
đủ để Wickham không thể nói nhiều hơn.

Ngày khởi hành của Wickham và Lidia chẳng mấy chốc đã đến, bà
Bennet đành phải chia tay con gái. Chồng bà đã không bằng lòng với dự
tính của bà đưa cả gia đình đi theo đến Newcastle. Ông tin chắc rằng trong
vòng một năm bà sẽ còn lại nói về đề tài này. Bà Bennet khóc:
- Ôi Lydia, con gái của mẹ, khi nào mẹ con mình mới gặp lại nhau?
- Trời ơi, con không biết nữa, có lẽ hai ba năm.
- Viết thư cho mẹ thường xuyên nghe con gái.
- Con sẽ cố gắng viết thường. Nhưng mẹ biết đó, đàn bà có chồng đâu có
nhiều thì giờ để viết thư. Mấy chị có thể viết bởi vì họ không có gì để làm.
Wickham chia tay với mọi người tình cảm hơn. Chàng cười tươi và nói
những lời hoa mỹ, dáng điệu trông rất đẹp trai. Ông Bennet nói, sau khi hai
người rời khỏi nhà:
- Nó là một thanh niên tốt. Nó màu mè, biết cười điệu và lấy cảm tình
mọi người trong nhà. Tôi cảm thấy rất tự hào về nó. Tôi nghĩ ngay cả ngài
William Lucas cũng không thể tự mình tìm được một người con rể có giá
trị như vậy.
Sự ra đi của con gái làm bà Bennet ngẩn ngơ nhiều ngày. Bà nói:
- Tôi thường nghĩ rằng không có gì đau khổ bằng cảnh phải chia cách
những người thân của mình. Cuộc đời thật là hiu quạnh khi bị chia xa như
vậy.
- “Mẹ thấy đó, thưa mẹ, đây là hậu quả của việc gả con gái đi lấy chồng.
Bây giờ thì chắc mẹ hài lòng hơn khi bốn cô con gái còn lại vẫn còn độc
thân”, Elizabeth nói.
- Đâu có chuyện đó. Lydia rời mẹ không phải vì nó lấy chồng mà vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.