KIỀU THIẾP - Trang 681

Sau khi vất vả leo lên đến đỉnh núi, thi thoảng Chi Chi sẽ hét to lên

với vách núi bên dưới, sau khi hét lên Chi Chi cảm thấy tâm tình thoải mái
vô cùng.

Nàng nghiêng đầu nhìn Phi Nhạn: "Ngươi không có điều gì muốn nói

sao? Có thể cùng nhau hét."

Phi Nhạn im lặng chốc lát, rồi lắc đầu.

Chi Chi thấy không đồng ý thì càng không buông tha: "Phi Nhạn,

ngươi thử một chút đi mà, thật sự là cực kỳ thoải mái."

"Thoải mái đến mức nào?" Phi Nhạn hỏi ngược một câu.

Chi Chi im lặng không nói gì, bỗng nhiên đỏ mặt.

Dù Phi Nhạn không hiểu lắm khi tại sao chủ tử lại đỏ mặt, nhưng nàng

ta nhìn phong cảnh bát ngát kia thì cũng nổi hứng, tiến lên hai bước, hét to
về phía xa xa.

"Bạc tiêu tháng sau nhớ phát nhiều thêm một chút!!! Ngày nào ăn

cũng không đủ no!!!"

Chi Chi: "..."

***

Nếu như cứ một mực ở lại chùa Tuệ Khê, thật ra thì cũng không có gì

không tốt.

Chi Chi nhận thấy thể chất của nàng tốt hơn nhiều so với trước đây.

Nhưng vào ban đêm, hồn phách của nàng bắt đầu rời khỏi cơ thể.

Lúc vừa mới bắt đầu ly thể, Chi Chi còn cho là mình chết rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.