KIỀU THIẾP - Trang 686

Nàng một lần nữa xoay người lại, ngồi xổm xuống: "Ngươi nói phải."

Dù đời trước cho nàng mượn một tấm áo, nhưng đời này đối phương

lại không nhớ mình, cần gì phải dính vào một đoạn thị phi.

***

Một lát sau Vân Chiếu sư thái tới, bà nói với Chi Chi, sẽ có thêm một

nữ khách nữa cũng tới ở hậu viện, nhưng khoảng cách tương đối xa, sẽ
không quấy rầy đến sự yên tĩnh của Chi Chi.

Hơn nữa vị kia là một nữ khách lớn tuổi, sẽ không ra khỏi cửa, cho

nên sẽ càng không làm phiền đến Chi Chi.

Chi Chi ồ một tiếng, ngược lại sắc mặt Thải Linh không tốt: "Sư thái,

ban đầu Phò Mã nói với người là, hy vọng sẽ không có người nào tới quấy
rầy sự yên tĩnh của Ngũ di nương, sao hôm nay ngài có thể lật lọng như
thế?"

"Thải Linh." Chi Chi gọi Thải Linh lại: "Sư thái có tấm lòng bồ tát,

hôm nay người khác có nhu cầu, sao chúng ta có thể chiếm đoạt nơi này?
Đây cũng không phải là nơi chúng ta mở."

Thải Linh nhướn mày: "Từ 5 năm trước chùa Tuệ Khê đã là của Công

Chúa rồi."

"Hả?" Chi Chi ngẩn người.

Vân Chiếu sư thái tỏ vẻ lúng túng.

Lúc này Chi Chi mới biết chùa Tuệ Khê đã sớm hao tổn, thu không đủ

chi, vì vậy hàng năm Công Chúa đều quyên góp vào chùa Tuệ Khê mấy
trăm nghìn lượng bạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.