KIỀU THIẾP - Trang 717

bên tai Chi Chi.

Hắn nói xong lại cầm tay Chi Chi, khẽ nắn bóp đùa nghịch.

Chi Chi rút tay về, Công Chúa khẽ cười thành tiếng.

Tiếng cười của hắn trầm thấp, khi cười luôn mang theo vẻ ái muội.

Gió trên đỉnh núi rất lớn, Chi Chi bị gió thổi qua thì có chút lạnh,

Công Chúa bèn kéo nàng ôm vào trong lồng ngực, lấy áo choàng bọc kín
người Chi Chi.

Áo choàng này được làm từ lông cáo, viền mũ là lông tơ trắng muốt,

bên dưới vành mũ là khuôn mặt nhỏ nhắn, làn da mịn như phấn, nhất là nốt
ruồi son trên mi tâm kia, quả thực là hoạt sắc sinh hương.

Công Chúa rũ mắt nhìn Chi Chi, đưa tay ra sờ mặt nàng: "Có lạnh hay

không?"

Chi Chi rụt người lại, nằm trong ngực Công Chúa gật đầu.

"Vậy thì trở về thôi."

Chi Chi nghe nói thế lại cảm thấy mình phải vất vả lắm mới leo lên

được đến đây, mới đó đã trở về thì thật đáng tiếc.

Vẻ do dự trong mắt nàng bị Công Chúa nhìn thấy, Công Chúa nói:

"Thế thì ngồi thêm một lát nữa."

Mặc dù nói là ngồi một lát, nhưng Chi Chi vẫn ngồi ở trong ngực

Công Chúa.

Người mà Công Chúa đang ôm trong ngực vô cùng mềm mại, ôm chặt

một chút hắn sợ bóp đau nàng, thả lỏng thì lại sợ đối phương mềm như vậy
sẽ trượt ra khỏi ngực hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.