KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 137

Chiếc kính lại được lật lên. “Cậu muốn bán nó?”
“Vâng. Làm ơn hãy giúp cháu.”

“Nhưng ta sẽ làm gì với nó?”
Vimal đưa viên đá ra dưới ngọn đèn. “Nhìn này. Ông có thấy các tinh

thể không. Chúng là kim cương. Tách chúng ra. Rồi cắt và bán chúng. Bên
trong chắc có tới vài viên thô to. Nhìn vào cái này xem.” Cậu chỉ vào một
chấm lấp lánh ở cạnh viên đá. “Nó có thể đáng giá hàng ngàn.”

Ông Nouri cười lớn. “Cậu có biết kim cương được tách ra từ

kimberlite thế nào không?”

“Cháu hiểu là nó rất phức tạp.” Đầu tiên viên đá bị nghiền nát dưới áp

lực đủ để đập vỡ kimberlite mà không làm nát kim cương. Rồi những mẩu
có đính kim cương sẽ được đổ vào những chiếc thùng chứa nước và xử lý
bằng cát ferrosilic. Đó là một quy trình rất dài.

“Đúng vậy. Và ta không có dụng cụ. Cũng chẳng biết ai có. Ta sẽ phải

gửi nó đến Canada. Nhưng không có mỏ nào chịu nhận một viên đá nhỏ thế
này cả. Họ xử lý đến hàng tấn mỗi lần ấy.”

Cậu cảm nhận nỗi tuyệt vọng và cả sự thất vọng đâm xuyên qua

người. “Nhưng…”

“Vimal, ta rất tiếc. Ta có thể cho cậu mượn một trăm đô la.”
Vimal khẽ nhắm mắt. Vai cậu chùng xuống. Cậu nhìn đăm đăm vào

viên đá, xoay nó tới lui trong tay mình. Có những chấm sáng nhỏ xíu, kim
cương thô. Cậu cho là ông Nouri đã nói đúng: Quá trình tách nhân chỉ đem
lại lợi nhuận nếu làm ở quy mô lớn.

“Không, cháu không muốn vay mượn. Cảm ơn ông.” Cậu nhét viên đá

vào túi.

Cậu định quay đi nhưng ông Nouri lại nói với ánh mắt thông cảm,

“Chờ đã. Ta nói thế này nhé. Cắt một viên cho ta. Ta sẽ trả cậu một ngàn.”

Việc ấy chẳng giúp được nhiều khi bắt đầu một cuộc sống mới. Nhưng

cậu đang tuyệt vọng. “Vâng, làm ơn. Nhưng cháu không có nhiều thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.