KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 254

Ông ta quát, “Không phải thợ học việc. Nói thế nghĩa là nó làm việc

suốt với ông Patel. Nó không làm. Nó không học việc chỗ ông ấy.”

Sachs tự hỏi tại sao Lahori có vẻ như đang cảm thấy bản chất công

việc của thằng bé ở chỗ ông Patel cũng đồng nghĩa với chuyện Vimal biết
hay không biết về vụ cướp và án mạng.

Tiếng công cụ đang vang to lên. Đâu đó trong nhà, ai đó đang xây sửa

gì đấy. Có vẻ như là máy mài điện.

“Có người khác trong nhà à?” Có lẽ một thành viên khác trong gia

đình có biết về nơi chốn của cậu bé.

Nhưng Lahori nói vội, “Chỉ có thợ thôi.”

“Cậu ta đã nói gì về vụ giết người? Cậu ta đã ở đó.”
“Không, nó không ở đó. Nó đang đi đến đó thì chuyện xảy ra trước

khi nó đến và nó đã bỏ đi.”

“Thưa ông, bằng chứng cho thấy ai đó khớp với mô tả nhân dạng của

con trai ông đã hiện diện và bị thương khi nghi phạm bắn vào cậu ta.”

“Cái gì? Ôi trời ơi.”
Lahori rõ là một diễn viên tồi.
Một thanh niên trẻ xuất hiện ở ngưỡng cửa mái vòm dẫn vào phòng

khách. Đầu tiên cô tưởng đó là Vimal nhưng cô để ý thấy cậu ta trẻ hơn vài
tuổi, chỉ là thiếu niên.

Sachs sắp sửa trưng lá bài cản trở công lý với ông bố, thay vào đó cô

mỉm cười với cậu bé kia và hỏi, “Em là em trai Vimal hả?”

“Vâng, đúng ạ.” Nó nhìn xuống, nhìn lên, nhìn sang hai bên.
“Tôi là thanh tra Sachs.”

“Em là Sunny.”
“Về phòng đi,” Lahori quát. “Việc này không liên quan đến con.”
Nhưng Sunny lại hỏi, “Cô đã tìm được người đó chưa? Kẻ đã bắn

Vimal ấy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.