KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 334

Lúc này, cậu quay sang cô, khi cô vẫn đang dựa người vào chiếc ô tô,

hai tay khoanh lại.

Adeela lặp lại, “Nói với ông ấy đi. Anh phải nói.”

Anh đã thử, Vimal Lahori nghĩ. Và rốt cuộc biến thành tù nhân trong

chính căn hầm nhà mình.

Cậu bảo Adeela, “Em không hiểu ông ấy đâu.”
“Em là người đạo Hồi, Vim. Em biết về các vị phụ huynh chứ.”

Sự im lặng lấp đầy gara, rồi đột nhiên nó bị phá vỡ bởi tiếng mưa rơi,

rất to, vì mái nhà không được cách âm. Vimal nhìn lên và trông thấy một tổ
chim bị bỏ không.

Với ánh mắt hơi cam chịu, cô nói, “Cứ làm việc gì anh cho là mình

phải làm. Em có ba năm ở New York. Sau đó, việc sống ở đâu sẽ linh hoạt
hơn. Có thể là California. Có khi sẽ được. Nhưng em cần ba năm ở đây.”

Thông điệp của cô không phải một lời đe dọa, chắc chắn không phải.

Adeela không bao giờ đe dọa. Cô chỉ đưa ra sự thật không thể chối cãi bằng
một cách đơn giản và lãnh đạm: Rất nhiều điều có thể xảy ra trong ba năm.

“Anh sẽ ra đi, đúng không?”
Cậu gật đầu.
Mắt cô nhắm lại. Và cô ôm cậu thật chặt. “Anh có tiền chưa?”

“Một ít.”
“Em có…”
“Không.”

“Anh có thể vay. Và em có người quen ở Glendale.”
“Đấy là đâu?”
Cô cười. “Los Angeles. Phải tìm hiểu đi chứ. Chị ấy đã dạy ở NYU

*

được một năm. Chị ấy và chồng chị, họ là những người tốt. Chờ tí. Taalia
đang ở nhà.”

NYU là viết tắt của New York University - trường Đại học New York

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.