KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 411

Rhyme trả lời, “Vài nơi. Ở cửa hàng nơi nghệ nhân kim cương Patel bị

giết. Vimal - thợ học việc của ông ta - có mang theo một cái túi đựng nó.
Chúng tôi đã không nghĩ gì nhiều về nó. Chúng tôi tưởng cậu ta sẽ cắt nó
thành một món trang sức. Hoặc là tạc tượng. Đó là sở thích của cậu ta.”

“Anh không thể tạc kimberlite như vậy được. Kim cương làm cho việc

đó thành bất khả thi. Quá cứng.”

Rhyme cau mày, “Chỉ là giả định thôi.”
“Còn các nguồn khác?” McEllis hỏi.
Sachs nói, “Có một chút dấu vết ở nhà Saul Weintraub - nhân chứng

đã bị giết. Có thể nó rơi ra từ giày của kẻ sát nhân hoặc quần áo.” Cô nhún
vai. “Đó là chúng tôi nghĩ vậy. Tôi đoán nó cũng có thể rơi ra từ chính
Weintraub.”

Giả định…
Rhyme hỏi, “Giả sử có vài mẩu đá lớn loại này. Chúng có đáng giá

lắm không? Có đáng để giết người vì nó không?”

“Xác suất tìm được kim cương đáng tiền trong những mẫu kimberlite

nhỏ tương đương với xác suất anh trúng độc đắc vậy.” Rồi anh ta cau mày.
“Nhưng…”

“Sao?” Sachs hỏi.
“Không ai lại đi giết người vì một viên đá như thế này cả. Nhưng họ

có thể làm việc đó vì thứ mà nó đại diện.”

“Ý anh là gì?”

“Nếu mẫu vật này tới từ một mạch lớn thì sao? Tôi có thể thấy người

ta giết người để chiếm quyền khai mỏ hoặc để phá hủy nguồn cung, đảm
bảo không ai tìm ra nó.”

“Phá hủy ư?” Sachs hỏi.
McEllis nói, “Trong lịch sử có hai ngành công nghiệp mà những công

ty trong đó sẽ làm bất cứ điều gì để phá hoại các phát hiện tiềm năng, hòng
giữ giá cao. Dầu mỏ và kim cương. Và khi tôi nói bất cứ điều gì, ý tôi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.