được trả lại hoặc đang ở nơi khác, có lẽ đã được chuyển cho một thợ cắt
khác làm việc cùng Patel.
Nếu đó là sự thật thì vụ án lại càng trở nên li kì hơn, và tất cả sẽ phụ
thuộc vào việc kiểm tra tồn kho của các kỹ thuật viên đội vật chứng giá trị
cao để biết thật sự có gì bị mất hay không.
Còn về các bằng chứng vật thể, có tới cả trăm hình ảnh đường rãnh -
các dấu vân tay - được phát hiện: trong cửa hàng, trong thang máy, tay nắm
cửa trên phố, cửa thang bộ, lan can cầu thang bộ. Nhưng không có cái nào
khớp với dữ liệu của IAFIS
cả. Anh cũng không mong đợi gì; số lượng
dấu tay đeo găng cho thấy Nghi phạm 47 chưa bao giờ tháo chúng ra.
Không chịu tạo điều kiện cho ta chút nào đấy nhỉ? Một câu hỏi tu từ
mà Rhyme chẳng buồn nói ra nữa.
Một vài loại tội ác - liên quan đến tình dục hoặc đánh nhau chẳng hạn
- thường có nhiều sự tương tác giàu ADN, và cơ sở dữ liệu ADN ở Mỹ -
CODIS
- có thể hé lộ một danh tính trong những trường hợp này. Nhưng ở
loại tội ác này, do sát nhân đeo găng, mặc quần áo dài lại còn mang mặt nạ
trượt tuyết - gần như có rất ít cơ hội hắn để lại dấu vết bằng ADN.
IAFIS là viết tắt của Integrated Automated Fingerprint Identification
System, tạm dịch là ‘Hệ thống Nhận dạng Vân tay Tự động Tích hợp’, trực
thuộc Cục Điều tra Liên bang Mỹ (FBI).
CODIS là viết tắt của Combined DNA Index System, tạm dịch ‘Hệ thống
chỉ số Kết hợp DNA’
Họ tìm được vài sợi vải không khớp với bất kì cái quần áo nào của các
nạn nhân. Một số là sợi cotton đen, gần như chắc chắn là từ găng tay - vì
chúng được tìm thấy trên tay nắm cửa và ngăn kéo. Sachs cũng tìm được
vài sợi polyester đen, có thể là từ mặt nạ trượt tuyết.
Không có vỏ đạn rỗng nào từ vụ nổ súng; hắn đã mang theo cả cái vỏ.
“Chúng ta có gì ở đó?” Rhyme sốt ruột hỏi kỹ thuật viên của mình.
Anh ta đang dán mắt vào ảnh chụp tĩnh điện dấu chân từ cửa hàng Jatin