KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 110

nào hiểu thấu được Tiêu Phương, chỉ cảm thấy người này sâu không lường
được, nhất định là một nhân vật lớn. Còn Tang Hoằng Dương thì vì lý do
xuyên không nên được nàng coi là người mình vô điều kiện. Nếu như bọn
họ muốn làm một cái gì đó ở thời đại xa lạ này thì chỉ có cách đoàn kết,
cùng nhau hành động.

“Muội biết à? Tại sao muội biết?” Tang Hoằng Dương hơi kinh ngạc,

nhưng liền nghĩ ra điểm then chốt, “Thân phận của muội sau khi xuyên
không là ai?”

“Huynh đoán thử coi?”

“Không phải là Vệ Tử Phu, Vệ Tử Phu bây giờ đang ở trong cung.

Chẳng lẽ là Lý phu nhân? Không đúng, Lý phu nhân bây giờ còn chưa gặp
Hán Vũ Đế.”

“Sao mà huynh chỉ toàn đoán về những người đàn bà của y thế”, Hàn

Nhạn Thanh bất mãn.

“Trừ những người phụ nữ có quan hệ với Hán Vũ Đế thì còn có khả năng

nào khiến muội biết Hán Vũ Đế? Hơn nữa, theo luật xuyên không thì người
xuyên không tuyệt đối không phải là loại không có tên tuổi, chẳng phải vậy
sao?”, Tang Hoằng Dương hùng hồn lý luận.

“Tại sao huynh không đoán là Trần A Kiều?”, Hàn Nhạn Thanh gián tiếp

thừa nhận lý lẽ của Tang Hoằng Dương.

“Trần A Kiều?”, Tang Hoằng Dương lại kinh ngạc, “Muội là Trần A

Kiều? Trần A Kiều trong câu ‘Trường Môn nhốt chặt A Kiều đó, nỗi khổ
nào chia Nam Bắc

[1]

gì đó ư?”

[1] Một câu thơ trong ‘Minh phi khúc – Kỳ 1 (Bài ca về Minh phi – Kỳ 1)’ của Vương An Thạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.