KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 112

“Ha ha!” Tang Hoằng Dương cười lớn, “Muội biết về Tang Hoằng

Dương sao?”

“Tất nhiên là muội biết. Tang Hoằng Dương là danh thần của Hán Vũ

Đế, đề xuất ý kiến về quản lý thương mại. Người đời sau khen nhiều chê
cũng lắm nhưng trên thực tế vẫn thường sử dụng quan điểm của Tang
Hoằng Dương. Thế nên hồi trước muội nghe nói Tang Hoằng Dương là một
cậu ấm thì vẫn lấy làm ngạc nhiên đấy! Chẳng lẽ…”, ánh mắt Hàn Nhạn
Thanh sáng lên, trong lòng nảy sinh một ý nghĩ, “Huynh đã làm quan rồi
sao?”

“Đúng vậy!”, Tang Hoằng Dương gật đầu, “Trước kia ta là một thương

nhân, mặc dù không hiểu sao lại tới thời đại này nhưng ta không cam lòng
an phận thủ thường. Sĩ, nông, công, thương, tại sao năm ngàn năm qua
thương nhân Trung Quốc đều chỉ có địa vị thấp hèn?” Hắn phẩy tay, “Muội
không cần nói lý với ta. Ta cũng biết nhưng ta vẫn không muốn khuất phục.
Nhạn Nhi, ta muốn dùng chính tay mình thay đổi tình trạng này nên ta vào
triều làm quan. Nhạn Nhi, chúng ta biết rằng thời Hán Vũ Đế là thời kỳ
hưng thịnh của dân tộc Hán, chúng ta có thể dựa vào tay mình đưa sự hưng
thịnh đó lên tới cực đỉnh. Muội có muốn hợp tác với ta hay không?”

“Huynh…”, Hàn Nhạn Thanh chấn động, “Muội mở phường may, một là

muốn tìm các huynh, hai là hy vọng những người bên cạnh mình sống tốt
hơn chứ không nghĩ lớn như vậy. Huynh nói không sai nhưng huynh phải
biết rằng Lưu Triệt không phải là người mà huynh có thể thao túng được.
Huynh đi một bước không đúng là có thể đầu tới một nơi người một nẻo,
còn liên lụy đến cả người nhà nữa.”

“Thế nên ta mới cần muội trở về bên y.” Tang Hoằng Dương nghiêm

mặt, “Ta muốn muội triệt để chiếm được lòng y, ảnh hưởng tới y trên mọi
phương diện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.