KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 168

“Mạch Nhi, Sơ Nhi, cho mẫu thân bế nào!” Hàn Nhạn Thanh rời xa hai

con rồi thì mới nhận ra mình cũng rất nhớ bọn chúng. Nàng bế Trần Mạch
rồi đi tới hôn lên khuôn mặt dễ thương của con gái, cảm khái nhận ra mình
đã thật sự bị buộc chặt vào vùng đất cổ đại này.

Mạch Nhi nằm gọn trong lòng nàng cười toe toét còn Sơ Nhi thì lại nhăn

nhó, tựa hồ không vui vì bị quấy rầy.

“Làm gì mà lâu thế?” Lộng Triều từ trong xe ngựa ló đầu ra vẻ mất

hứng.

“Lộng Triều, nhìn xem ta mang cái gì tới cho ngươi”, Hàn Nhạn Thanh

giơ một hũ rượu lên nói lấy lòng. Đây là rượu trái cây mà nàng nhờ Dung
ma ma giúp đỡ mới ủ ra được, lúc về qua Ngũ Nguyên liền tiện thể mang
theo hai hũ.

Hàn Nhạn Thanh rót cho bọn họ mỗi người một chén, nhìn quanh bốn

phía rồi hỏi, “Quách sư huynh đâu rồi?”

“A Giải đi lên núi trước.” Tiêu Phương nếm một ngụm rượu trái cây thấy

ngọt ngào man mác thì khá ngạc nhiên nhìn màu sắc sóng sánh trong chén,
“Chúng ta ở dưới chân núi chờ cô tới để cùng lên. Cô tới rồi thì đi thôi.”

Cả đoàn bỏ xe ngựa lại, đi bộ lên núi. Đường Cổ Lạp Sơn quanh năm

tuyết phủ, vừa dốc vừa trơn nên đến lưng chừng núi thì Lục Y và bà vú
không thể đi tiếp. Tiêu Phương thu xếp cho hai người ở lại trong căn nhà đá
trên sườn núi, còn mình bế Trần Sơ, cõng Thân Hổ, bảo Lộng Triều giúp đỡ
Trần Mạch và Hàn Nhạn Thanh rồi thi triển khinh công lướt đi như trên đất
bằng, chỉ chốc lát đã lên đến đỉnh núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.