KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 188

kiểu lầu Phong của lầu Mãn Phong này.”

“Ừm”, Hàn Nhạn Thanh gật đầu chậm rãi. Sau khi lầu Mãn Phong ổn

định kinh doanh, nàng có ý bảo Dung nương khống chế thêm một hai thanh
lâu ở các thành thị đông dân cư. Để không cho người ta phát hiện quan hệ
giữa những thanh lâu này với lầu Mãn Phong, lầu Mãn Phong ở những địa
phương khác sẽ được đổi tên và kinh doanh độc lập. Ở mỗi thanh lâu đó sẽ
lựa chọn ra một vài cô nương, người hầu cơ trí để dò la tin tức. Trước mắt
vẫn chưa phát hiện ra điều gì không ổn.

“Nhớ nói lại với Dung nương”, nàng suy nghĩ một chút rồi dặn dò,

“Chúng ta làm việc phải thận trọng một chút, không phải bất đắc dĩ thì
không được xung đột chính diện với bất kỳ thế lực nào.”

“Chúng tôi cũng hiểu.” Mi Vũ tủm tỉm cười, khuôn mặt rực rỡ quyến rũ

đến nỗí Hàn Nhạn Thanh là con gái cũng cảm thấy không cưỡng nổi, phải
khẽ quay mặt đi. Đúng vào lúc này, Phi Hoằng mang trà vào dâng lên ba
người, xuýt xoa, “Trà do công tử sao quả nhiên được mọi người rất thích,
đáng tiếc là không cho chúng tôi mang ra đãi khách, nếu không thu nhập từ
nước trà hạng nhất cũng không thua kém rượu trái cây.”

Mi Vũ sầm mặt, “Công tử làm việc tất có đạo lý của công tử, đâu đến

lượt cô nói ra nói vào.”

“Không việc gì”, Hàn Nhạn Thanh mỉm cười, “Mi Vũ cũng đừng nghiêm

khắc quá.” Nàng quay sang ôn hòa nói với Phi Hoằng bị hù dọa đến tái mặt,
“Trong lầu toàn việc cơ mật nên không phải cứ nổi danh là tốt. Duy trì hiện
trạng đã là không tệ rồi.”

“Tạ ơn Trần công tử”, Phi Hoằng quỳ gối hành lễ, màu đỏ ửng lan ra

khắp gương mặt, “Tôi ra canh cửa cho công tử và cô nương, sẽ không có
một ai vào được.” “Công tử thật thủ đoạn”, Mi Vũ nhướng mi, lạnh lùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.