KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 201

“Ừm”, Hàn Nhạn Thanh không nói gì, chỉ khẽ gật đầu. Bản thân là đại

phu, nàng kế thừa y thuật cổ kim nội ngoại, thực tế có thể coi là số một
đương thời, nhưng gặp phải vết thương do chiến tranh gây ra như thế này
thì thật ra cũng chẳng cao minh hơn những quân y bình thường bao nhiêu.
Quân y đang cố gắng hết sức chữa trị cho những người có thể khó nhọc
chạy thoát ra.

“Tỷ tỷ”, Thân Hổ từ sau trướng đi ra, “Tỷ đừng dằn vặt!” Mặc dù trên

mặt Hàn Nhạn Thanh không có biểu hiện gì nhưng cậu biết nàng đang thầm
tự trách mình, bèn an ủi, “Đây không phải là lỗi của tỷ.”

Hàn Nhạn Thanh cười tự giễu, “À”, nàng chợt nhớ ra, “Đám người Hung

Nô đâu?”

“Đang giam trong địa lao ở phía sau”, Thân Hổ hừ lạnh, “Đệ mới từ bên

ấy về, tên áo đen kia sống chết cứ khăng khăng rằng mình là người Đại
Uyển, không chịu thừa nhận thân phận.”

Hàn Nhạn Thanh nhếch miệng, “Hắn cứng đầu lắm à? Đi nào, tỷ sẽ đích

thân thẩm vấn hắn.”

Chương 14: Ngóng về Trường An núi non trùng điệp


Hàn Nhạn Thanh đi xuống địa lao, ánh sáng dần nhạt đi, cây đuốc sáng

lòa khiến nàng có ảo giác rằng dường như đang không phải là ban ngày mà
là đêm tối. Gã áo đen bị trói vào bức tường đá, ngẩng đầu nhìn nàng, ánh
mắt lóe lên rồi tiếp tục gục đầu xuống, tóc tai rũ rượi, trên người thương
tích chồng chéo ngang dọc, hiển nhiên là đã chịu đựng không ít hình phạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.