KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 200

“Ta không sao.” Từ sâu trong hẻm núi truyền đến tiếng cười hào sảng

của Liễu Duệ. Hai mắt hắn bốc lên sát khí nồng đậm, Thân Hổ đã tới, vậy
thì Hàn Nhạn Thanh cũng ở không xa.

Từ đằng xa vang lên tiếng vó ngựa rầm rập. Tên thủ lĩnh che mặt, trán

nổi gân xanh, phất tay nói, “Rút lui!” Hắn oán hận cắn răng, tưởng chừng
như sắp bắt được đối phương tới nơi, ai ngờ chuyện sắp thành lại bại.

Thiếu niên áo lam cười lạnh, cũng không hiểu cậu dùng động tác sao mà

bỗng nhiên phi thân lướt qua mấy tên áo đen tới chặn đầu thủ lĩnh của
chúng, “Ngươi muốn đi thì đi sao?” Một đường kiếm quét qua, lưỡi kiếm
phản chiếu ánh mặt trời chói lọi trước lúc hoàng hôn.

Tên thủ lĩnh vung đao ngăn lại, không muốn dây dưa nhưng vào lúc đao

kiếm chạm nhau thì cánh tay hắn tê rần, trong lòng càng thêm bất an, càng
muốn thoát khỏi trận đánh giằng co với Thân Hổ.

Tiếng vó ngựa càng lúc càng gần. Bóng dáng Hàn Nhạn Thanh cưỡi

ngựa đã xuất hiện ở lối vào hẻm núi, một trăm kỵ quân Khâu Trạch giáp trụ
chỉnh tề đang dàn trận ở phía sau.

“Bọn họ sao rồi?”, Hàn Nhạn Thanh không vào trong trướng mà đứng ở

bên ngoài, vừa thấy một tiểu thân binh bê chậu thau đầy máu tươi vén rèm
bước ra thì hỏi dồn.

“Liễu đại nhân không sao, chỉ bị thương nhẹ ở cánh tay. Tiết Thực toàn

thân đẫm máu song không có vết thương chí mạng, nhưng Dương Triết thì e
là không cứu được. Còn Phương Dụ Hàn sau khi được tiên sinh khâu bụng
vẫn luôn gây gây sốt”, tiểu thân binh buồn bã trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.