KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 204

còn việc nàng cần làm chỉ là lắng nghe.

“Chúng ta quá tự phụ, cho là biết việc ba trăm năm trước, biết chuyện

năm ngàn năm sau thì mọi sự không nằm ngoài tính toán của chúng ta.
Huynh nghĩ với sự bố trí ở Nhất Tuyến Thiên thì không có gì thoát khỏi
tính toán của mình, thế nhưng vẫn còn có người vì huynh mà chết. Trời cao
đã dùng máu tươi của người ở bên cạnh để nhắc nhở huynh trước khi huynh
khởi sự rằng, chúng ta thật ra cũng chỉ là người bình thường, không có gì để
huênh hoang.”

“Sư huynh nghĩ như vậy…”, Hàn Nhạn Thanh cúi đầu, “cũng là đã xin

lỗi đồng đội bị thương vì huynh rồi.” Nàng nói thêm, “Mặc dù muội không
có mặt ở hiện trường nhưng cũng nghe kể rằng Phương Dụ Hàn bị thương
là vì đỡ đao cho huynh. Hắn hy vọng huynh có thể dẫn các huynh đệ tốt của
mình mở ra một chân trời mới. Huynh nghĩ như vậy không phải là xin lỗi
hắn sao?”

“Hơn nữa, cho dù không có chúng ta thì cũng không tránh khỏi cuộc

chiến tranh này. Thật ra thì trong thời loạn, không một ai có thể xác định
được người nào sẽ bỏ mạng, người nào sẽ sống sót. Nếu quả thật xác định
được như vậy thì tranh đấu để làm gì?”

“Nếu như huynh thật sự cảm thấy có lỗi với bọn họ, thì xin hãy quý trọng

bọn họ, đối xử như vậy với họ trong các chiến dịch ngày sau đi.”

“Trên thế giới này, người phức tạp có thể phức tạp đến mức huynh không

thể nào đoán nổi, người chất phác thì lại có thể chất phác đến mức huynh
không thể nào tin.”

“Vì một niềm tin, họ có thể người trước ngã xuống người sau xông lên,

trên mặt vẫn nở nụ cười không bao giờ tắt. Nếu lương tâm của huynh đã lên
tiếng vậy thì cũng là đủ rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.