KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 206

động như vậy còn không xứng hai chữ ‘Vũ dũng’ sao?” Vệ Thanh khen
ngợi, “Huống chi yên ngựa mà Liễu giáo úy dâng hiến giúp ích không ít
trong trận chiến Hán Hung. Lần này Liễu giáo úy có công lớn đó.”

Vẻ mặt Liễu Duệ càng thêm nhún nhường, “Mạt tướng không dám.” Hắn

lảng sang chuyện khác, “Mấy hôm trước, mạt tướng bắt một gã người Hung
Nô ở trong nội địa Ngũ Nguyên, nghe nói là con trai của Tả Hiền vương
Hung Nô bèn áp giải đến đây. Kính xin Tướng quân chủ trì nên xử trí như
thế nào.”

Vệ Thanh nghiêm mặt ra lệnh: “Dẫn người tới!”

Ngạc La Đa bị trói gô cổ dẫn vào trướng, sắc mặt tiều tụy nhưng vẫn

ngang nhiên không quỳ, vẻ mặt ngang tàng. Hắn thấy Liễu Duệ đứng ở sau
lưng Vệ Thanh thì không khỏi tức giận trừng mắt nhìn sang.

“Đủ rồi”, Vệ Thanh khoát tay nói: “Ngạc La Đa, tại sao ngươi tập kích

Liễu giáo úy?”

Ngạc La Đa ngạo nghễ đáp: “Ta nghe nói hắn lợi hại nên muốn tới xem

thử một chút mà thôi.” Không đợi Vệ Thanh lên tiếng đã lại nói tiếp: “Mặc
dù ta thua nhưng người Hung Nô kính trọng anh hùng, hắn cũng được coi là
hảo hán. Các ngươi muốn chém muốn giết thì cứ việc. Ngạc La Đa ta mà
nhăn mặt chau mày thì không tính là hảo hán.”

“Đúng là lợn chết không sợ nước sôi”, Liễu Duệ nhủ thầm trong lòng.

“Ngươi không nói ta cũng biết.” Vệ Thanh đi đi lại lại mấy bước bên

trong trướng, “Nhất định là mấy vương tử trong bộ lạc của Tả Hiền vương
các ngươi không hòa hợp, vì vị trí người thừa kế mà ngươi sa vào vũng
lầy.” Hắn cũng không nhìn đến ánh mắt ngạc nhiên của Ngạc La Đa, vén

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.