KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 207

màn trướng lên, ra lệnh: “Cử người áp giải đến dưới trướng Hữu Bắc Bình
tướng quân Lý Tức.”

“Dạ!” Mấy thân binh đáp lời rồi lôi Ngạc La Đa đi.

Liễu Duệ ngấm ngầm đánh giá viên tướng trẻ tuổi, quả nhiên không hổ là

danh tướng Vệ Thanh của Hán Vũ Đế, đoán trúng ngay điểm quan trọng.
Hắn và Hàn Nhạn Thanh làm việc ở biên ải nhiều năm, tất nhiên biết rằng
mặc dù Ngạc La Đa được Tả Hiền vương sủng ái nhưng do thân phận của
mẫu thân nên không có đủ uy vọng ở trong bộ tộc. Quá nửa nguyên nhân
Ngạc La Đa đột nhập vào đất Hán lần này là vì muốn lập chút công lao để
ngăn chặn miệng lưỡi người trong bộ lạc.

“Liễu giáo úy!” Vệ Thanh mỉm cười quay đầu lại, nghĩ lại lời Hoàng

thượng căn dặn hắn trước khi đi.

Trong cung Vị Ương, Lưu Triệt ngắm nghía thanh mạch đao do quận

Ngũ Nguyên cống lên, vuốt ve lưỡi đao sáng lóa, hài lòng: “Liễu Duệ dâng
lên một món đồ thật tốt, đáng tiếc là hơi muộn một chút. Nếu chế tạo xong
trước khi cuộc chiến Mạc Nam bắt đầu thì trận đánh này nhất định thắng
chắc.”

“Trọng Khanh, khanh đến Sóc Phương quan sát hắn lần nữa”, Lưu Triệt

suy nghĩ một lát rồi bảo: “Nếu như hắn là một nhân vật thì đừng ngại dẫn
quân đội của hắn ra chiến trường tôi luyện một phen, trẫm cũng dễ điều
hắn trở về kinh.”

“Thương thế của ngươi đỡ chưa?”

“Đa tạ Tướng quân quan tâm, mạt tướng đã không còn đáng ngại”, Liễu

Duệ khom người đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.