KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 208

“Như vậy đi, ngươi dẫn Khâu Trạch kỵ của ngươi cùng tham gia cuộc

chiến Mạc Nam lần này.”

“Tuân lệnh!”

“Phương Dụ Hàn chết rồi.”

“Ồ”, Liễu Duệ lộ vẻ khổ sở, sau đó thì dần khôi phục lại như thường.

Hàn Nhạn Thanh cũng không vui vẻ gì. “Nói như vậy là huynh phải lập

tức rời Sóc Phương ra chiến trường sao?” Nàng rót một chén rượu mới, di
chuyển cờ hiệu trên sa bàn.

“Đúng vậy!” Liễu Duệ thản nhiên đáp, “Chuyện của Ngạc La Đa coi như

là công thành thì rút lui. Vệ Thanh đúng thực không phải là một nhân vật
đơn giản.” Vừa nói hắn vừa trầm tư.

“Tất nhiên rồi!” Hàn Nhạn Thanh cười tươi tỉnh trở lại, “Huynh cho rằng

vị tướng quân kháng Hung nổi tiếng thời Hán Vũ Đế là đồ chơi sao.” Nàng
chợt nhớ hồi trước đã từng đọc bài bình luận trên mạng về các danh tướng
Trung Quốc cổ đại. Vệ Thanh đại khái xếp khoảng hạng mười, sau Hoắc
Khứ Bệnh, phía dưới còn có thêm một câu: “Công tử nhà giàu coi tiền là
rác như thời La Mã cổ đại.”

“Thật ra thì…” Liễu Duệ rót một chén rượu, “Tiến cống tất cả những thứ

chúng ta có trong tay thì cuộc chiến tranh giằng co Hán Hung này có thể kết
thúc sớm hơn, chúng ta cũng sẽ giảm bớt rất nhiều thương vong. Chúng ta
có ích kỷ quá hay không?”

“Đúng vậy”, Hàn Nhạn Thanh nhếch miệng, “Sau đó chúng ta cũng bị

chém đầu, biến mất khỏi thế giới này. Tóm lại, không thể hy sinh thân mình
vì những thứ đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.