KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 210

[2] Trích trong bài thơ Bồ tát man – Kỳ 3 của Vi Trang.

Nàng nhớ tới chuyện trước khi rời khỏi quận Ngũ Nguyên đã đặt một

phòng riêng trong tửu lầu Bạch Vân sang nhất quận để gặp Phi Hoằng. Phi
Hoằng nói vị quận chúa Hoài Nam đó vừa phái người tới Ngũ Nguyên mật
đàm với Dung ma ma, Mi Vũ cả một buổi tối, Hàn Nhạn Thanh cười mỉa
mai, thấy mình quả thật may mắn, chọn một người bất kỳ trong thành Ngũ
Nguyên, thế nào lại đúng là người trong mạng lưới ngầm của Hoài Nam
vương.

Quận chúa Hoài Nam, chắc là Lưu Lăng, rất nổi danh đời sau, có một

đoạn tình duyên mặn nồng với Lưu Triệt. Theo như Sử ký Tư Mã Thiên
những bộ phim đời sau thì Lưu Lăng cũng là một nhân vật lợi hại. Chẳng
qua, Hàn Nhạn Thanh thầm nghĩ, theo như nàng điều tra từ hướng khác thì
thấy dấu vết mưu phản của Hoài Nam vương ở thời đại này không rõ ràng
như trên sử sách ghi lại, ít nhất nàng cũng chưa phát hiện thấy điều gì.

Đang suy nghĩ mông lung thì xe ngựa đã dừng lại trước phường may Tạp

Môn, phu xe ở ngoài cửa nói, “Đến rồi!”

“Vậy hả?” Hàn Nhạn Thanh bừng tỉnh, thanh toán tiền xe, dừng trước

cửa lớn phường may, ngẩng đầu quan sát cửa hiệu đầu tiên do chính tay
mình lập nên ở thời đại này. Ngựa xe vẫn nườm nượp trước cửa. Dưới ánh
mặt trời, biển hiệu phường may trải qua mấy năm mưa gió đã hơi cũ kỹ
nhưng vẫn không mất đi khí thế. Chỉ có người đã chẳng phải người năm cũ
nữa rồi.

Khi lên lầu, Hàn Nhạn Thanh bị mấy nha hoàn mới mà nàng không nhận

ra cản lại, xem như khách hàng, dẫn tới phòng lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.