KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 223

Gió Nam hiểu lòng thiếp

Chuyển mộng đến Tây Châu.”

Bài Tây Châu khúc này vốn là một trong những bài dân ca nổi tiếng nhất

Nam Triều, ca từ mộc mạc trong sáng, hoàn toàn tự nhiên. Giọng hát Mai
Kỳ Giang cực kỳ êm ái, lại cố ý dùng phong cách đàn hát của Tô Châu như
Hàn Nhạn Thanh bày dạy, thổ âm nước Ngô nhẹ nhàng ngân nga, lan tỏa
khắp phòng như hơi thở vùng sông nước Giang Nam đang vỗ dồn.

Khúc hát đã hết mà Tư Mã Tương Như và Trác Văn Quân còn ngây ngất

mãi. “Đây là lời bài hát Tây Châu khúc”, Hàn Nhạn Thanh không thay đổi
sắc mặt, đưa cho hai người khúc phổ.

Có trí nhớ của A Kiều làm cơ sở, cộng thêm mấy năm tự khổ luyện, có

thể nói Hàn Nhạn Thanh hôm nay đã có thể viết đủ bốn kiểu chữ Thượng
Thanh Lệ Điền, nhưng điều hai vợ chồng chú ý tới trước tiên không phải là
chữ của nàng, thậm chí không phải là lời bài hát Tây Châu khúc, mà là
trang giấy mềm mại trắng nõn ghi chép bài hát.

“Đây là loại giấy mà chính miệng Hoàng thượng từng tán dương, gần

đây truyền tụng huyên náo cả thành Trường An đó ư?” Tư Mã Tương như
than lên, “Quả nhiên là tuyệt phẩm.”

Hàn Nhạn Thanh buồn bực, loại giấy giá cả bình thường của đời sau như

thế này mà cũng được các người sùng bái vậy sao? Nhưng nàng lại có được
một thông tin, chính miệng Hoàng thượng khen? Tang Hoằng Dương hiến
tặng giấy bút cho Hán Vũ Đế sử dụng rồi sao? Nói đi cũng phải nói lại, nếu
quả thật quyết định kinh doanh giấy mực thì lấy Lưu Triệt làm hình ảnh
ngươi phát ngôn cũng không tệ, ít nhất là có sức hấp dẫn rất lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.