KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 224

“Tức Lam viên phải tới cuối tháng mới được khai trương, phu nhân lại

có loại giấy này, vậy phu nhân và Tang Hoằng Dương đại nhân…?”, Tư Mã
Tương Như trầm tư hỏi.

“Tang đại nhân là nghĩa huynh của tôi.”

“Nhạn Thanh muội trở về mà không thèm báo cho ta một tiếng nhé.”

Tang Hoằng Dương mặc một bộ y phục màu xanh cười dài từ bên ngoài
rèm rồi bước vào, không nhìn sang Mai Kỳ Giang đang đứng dậy hành lễ
mà phất tay cho nàng ta lui, nói với Hàn Nhạn Thanh vẻ giận dỗi, “Muội
còn biết trở về cơ đấy.”

“Hì”, Hàn Nhạn Thanh cười lúng túng, biết Tang Hoằng Dương đang

oán trách nàng bỏ hắn một mình ở lại Trường An, vội vàng lảng sang
chuyên khác, “Đây là Tư Mã Tương Như đại nhân và phu nhân, còn đây
chính là Trị túc đô úy Tang Hoằng Dương đại nhân.”

Tang Hoằng Dương thu lại vẻ phóng túng, tôn kính cúi chào, “Nghe

tiếng tăm Tư Mã đại nhân đã lâu, hôm nay mới được gặp, quả nhiên nghe
danh không bằng gặp mặt. Về phần giấy của Tức Lam viên, nếu Tư Mã đại
nhân thích thì đến ngày khai trương, ta sẽ cho người mang đến quý phủ.”

“Làm sao dám nhận”, Tư Mã Tương Như đáp lễ, “Vẫn nói là vô công bất

thụ lộc, nhưng đến ngày khai trương Tức Lam viên, vợ chồng ta nhất định
sẽ tới dự. Hôm nay huynh muội gặp lại nhau thì chắc chắn có nhiều chuyện
muốn nói, phu thê chúng ta xin cáo từ trước.”

Dân Tây Hán cởi mở phóng khoáng không phân biệt nam nữ nặng nề

như triều Tống đời sau, hơn nữa không phải ai cũng “biến thái” giống như
cha của Hạ Đông Trữ cho nên Tang Hoằng Dương có thể đi thẳng vào
phòng có khách nữ, còn Trác Văn Quân cũng có thể thoải mái từ biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.