KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 226

“Phải thống nhất lời khai đấy”, nàng nhắc nhở.

“Ta biết”, Tang Hoằng Dương chỉ tay nói tiếp, “Y vừa thấy nó thì rất vui

mừng, nói cái này còn quan trọng hơn cả binh khí, nhất định phải phát triển
rộng ra, lập tức phất tay phê chuẩn cho ta lấy thân phận quan lại để kinh
doanh.”

“Ừm”, Hàn Nhạn Thanh đang thầm suy tính, chỉ lơ đãng nói, “Thế thì tốt

rồi.”

“Tốt cái gì chứ”, Tang Hoằng Dương chán nản, “Hoàng thượng nói một

nửa thu nhập của Tức Lam viên phải nộp vào quốc khố.”

Hàn Nhạn Thanh choáng váng, “Như thế cũng vẫn còn tốt….” Nàng

miễn cưỡng, “Ít nhất huynh còn được cái tư cách quan thương nghiệp.”

“Dẹp cái trò an ủi đi”, Tang Hoằng Dương gạt đi, “Không nói nữa, Mạch

nhi và Sơ nhi đâu?”

“Ở chỗ sư phụ.”

“Năm Nguyên Sóc nguyên niên, Vệ Tử Phu sinh hạ Lưu Cứ, trên danh

nghĩa là hoàng tử trưởng, được tấn phong hoàng hậu”, Tang Hoằng Dương
nhìn nàng đầy ẩn ý, “Nhạn nhi, muội thấy rồi đó.”

Hàn Nhạn Thanh nhìn đi chỗ khác. Nàng cố không chú ý đến nỗi đau bị

Tang Hoằng Dương khơi dậy làm chảy máu đầm đìa, nhất thời không biết
nên căm hận hay giận dữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.